Lục Sanh và Tôn Điềm Điềm cuộn tròn  ghế sofa,  xem tin nhắn trong nhóm,   thông báo khẩn cấp  TV.
Ngoài cửa sổ gió gào thét, chòi bảo vệ  lầu   gió thổi đổ  ngang bên đường. Khu phố sinh viên sầm uất  đây vắng tanh  một bóng . Qua lớp kính chống đạn vẫn  thể mơ hồ  thấy tiếng gió rít.
Các sinh viên trong nhóm  hề  ảnh hưởng bởi thời tiết khắc nghiệt, vẫn đang tán gẫu và đùa giỡn với .
"Mấy cái nhóm rác , cuối cùng đều thành nhóm xã giao thôi." Tiêu Ngọc bưng hai ly sữa cho Lục Sanh và Tôn Điềm Điềm, khinh bỉ .
Quả nhiên như Tiêu Ngọc , Lâm Đông và Vương Lượng hai  trong nhóm đang buôn chuyện, tán tỉnh các em gái,  lâu   thành lập một đội "dẫn em  leo rank".
"Có em gái nào  hiến ân cần ? Chúng  giờ  bốn ,   gì ăn uống." Lâm Đông đăng một biểu tượng cảm xúc  trong nhóm, "Mưa tạnh  mời các bạn ăn bữa tối thịnh soạn."
Danh tiếng "phú nhị đại" của Lâm Đông ai ở Đại học Kinh cũng . Mặc dù tai tiếng là kẻ trăng hoa, nhưng vẫn  những cô gái cho rằng   thủ đoạn cao minh nên xông lên.
Không lâu , một cô em gái  ảnh đại diện màu hồng dễ thương, Lý Tưởng, chủ động @ Lâm Đông, "Anh ơi, phòng của  chị ở  , em  bún ốc  thể cho các  chị."
Sau khi cô em gái  mở lời, những  còn  trong nhóm cũng bắt đầu nửa phàn nàn nửa khoe khoang về bữa ăn của .
Lục Sanh hừ lạnh một tiếng, tắt tiếng nhóm.
Bất kể lúc nào cũng  những  thích khoe khoang, ganh đua. Họ   rằng bây giờ là tận thế, đến lúc   lâm  cảnh khốn cùng, đầu tiên họ sẽ nhắm  những kẻ đó.
Niềm vui trong nhóm  kéo dài bao lâu, đến tối hầu hết     trụ .
Khu thương mại gần Đại học Kinh  sầm uất, bình thường  mua gì chỉ cần xuống lầu là .
Ngoài Tôn Điềm Điềm, một con yêu tinh chuột đồng thích tích trữ lương thực theo thùng, phần lớn   còn  đều dựa  đồ ăn đặt ngoài,     dự trữ.
Tuyền Lê
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-17.html.]
 giờ nước ngoài trời  ngập đến đầu gối,  gì   giao hàng  thể đến ?
"Ai  đồ ăn , bán cho  một chút với giá cao." Một  dùng  ảnh đại diện là chữ Q  trong nhóm.
Tôn Điềm Điềm  ăn kem ốc quế,   chút hả hê, "Các  xem mau, Tần Thú cũng ở trong nhóm kìa."
Tần Thú tên thật là Tần Khôn, là  phụ trách lớp của Lục Sanh và Tôn Điềm Điềm, một nghiên cứu sinh trường Thể thao, nhờ quan hệ mà   Đại học Kinh.
Bình thường vẫn giữ cái tác phong của trường Thể thao, ăn  tục tĩu. Lại còn là một gã háo sắc, thường xuyên nửa đêm kiểm tra phòng nữ sinh viên, sinh viên nữ đều gọi  là Tần Thú.
"Cứ để  cướp học bổng của , c.h.ế.t đói cũng đáng." Tôn Điềm Điềm dụi đầu  bên cạnh Lục Sanh, nháy mắt tinh nghịch.
Học bổng năm ngoái vốn thuộc về Lục Sanh, nhưng Tần Thú  động tay động chân, cuối cùng  đưa tiền cho một nữ sinh viên  quan hệ mờ ám với .
Buổi sáng còn  sôi nổi, giờ nhóm im ắng hẳn,   đều  thấy nước ngoài trời,  là  mua  đồ ăn trong chốc lát.
Huống chi phần lớn   đều bất mãn với Tần Thú  lâu, đều  xem trò  của .
Nửa ngày  ai trả lời, Tần Thú  chút sốt ruột, liên tục gửi hai tin nhắn thoại.
"Các bạn học, tương  tương ái là khẩu hiệu của Đại học Kinh chúng ."
"Các bạn thật sự  thầy  thất vọng!"
Một ảnh đại diện trống bỗng gửi một câu, "Thầy Tần,   mới về trường, chắc chắn   đồ dự trữ,  là thầy hỏi phòng 402 xem? Tôn Điềm Điềm ngày nào cũng  vô  kiện hàng chuyển phát,  lẽ  chút đồ."
Tôn Điềm Điềm nắm chặt điện thoại, tức đến giậm chân, "Ai ? Bản   cho còn dẫn Tần Thú đến chỗ chúng ?"