Lữ Tùng   giật lấy ba lô của   đeo kính, thò tay  trong bốc một nắm, cầm  một con heo nhỏ màu hồng dài bằng bắp tay.
Con heo nhỏ   hồng hào, đôi mắt tròn xoe tò mò  Lục Sanh.
Toàn  sạch sẽ,   mềm mại.
“Con heo nhỏ  chúng  nhặt   đường, vốn định  lương thực dự trữ, bây giờ mang  đổi nước tinh khiết với cô,  ?”
Nghe   coi là lương thực dự trữ, con heo nhỏ tức giận kêu ụt ụt, há miệng phun  một quả cầu lửa nhỏ lên tay Lữ Tùng.
Nóng đến nỗi  nhăn mặt.
Lục Sanh  nhướn mày, nảy sinh một chút hứng thú.
Ai  thể từ chối một con heo nhỏ màu hồng phun lửa chứ?
“Các  chờ ở đây.”
Lục Sanh một tay nắm cổ con heo nhỏ, lôi nó nhanh chóng  về phía bên  của ngọn núi.
Sau khi  khỏi tầm  của Lữ Tùng và những  khác, Lục Sanh tùy tiện tìm một chỗ  thể tránh mưa thì  xuống.
Lấy  một chiếc bánh ngọt dâu tây, bẻ  đôi, chia một nửa cho con heo phun lửa.
Mặc dù kiếp    Lữ Tùng cứu giúp, nhưng   phiền thì  hơn,   cứu bọn họ một  coi như trả ơn.
Để  khiến họ nghi ngờ, Lục Sanh dự định ăn bữa  chiều để câu giờ, ăn no  giả vờ  lấy nước về cho Lữ Tùng.
Ăn no uống say xong, Lục Sanh cho heo nhỏ   gian, lấy  một xô lớn nước suối.
“Nước cũng cho các  , các  cứ  thẳng con đường  xuống là rời  .”
Lữ Tùng và   vui mừng ôm xô nước,  nỡ uống ừng ực, chỉ luân phiên nhấp từng ngụm nhỏ.
Số nước còn  đều giao cho Lữ Tùng, cẩn thận cho  ba lô.
Lục Sanh  thấy,  khỏi  họ mà tiếc nuối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-184.html.]
Sau tận thế, quân đội mất  sự tiếp tế hậu cần từ chính phủ,  ăn mặc, dùng đều  dựa  bản . Thế mà nhiều đơn vị vẫn giữ kỷ luật nghiêm minh, trong thời gian hỗn loạn điên cuồng  gần như ở  cũng  hạn chế.
“Cảm ơn sự giúp đỡ của cô, chúng   về đơn vị báo cáo ,  tới  ngoài chấp hành nhiệm vụ, nhất định sẽ đến cửa cảm tạ.”
Đoàn  cảm ơn Lục Sanh,  dìu  xuống núi.
Vài  nhỏ tuổi trong đội,    nhe răng vẫy tay chào Lục Sanh.
Lục Sanh dùng ống nhòm hồng ngoại theo dõi đường  của họ, xác định mấy   rời , mới cõng heo nhỏ vui vẻ trở về căn cứ.
Tuyền Lê
Nhỏ như   biến dị  kỹ năng hệ hỏa, quả là một heo nhỏ may mắn, giữ  cũng là điềm lành.
Hơn nữa còn  thể chơi cùng Tráng Tráng, nếu  Tráng Tráng một con mèo sẽ cô đơn lắm.
“Tối nay ăn heo sữa ? Hay là nuôi đến Tết mổ heo  món thịt heo muối?”
Vừa  cửa, Trương Hiểu Quyên   chằm chằm heo nhỏ trong tay Lục Sanh, túm lấy nó bóp một cái  mông.
“Ồ ô!”
Heo nhỏ tức giận phun  một luồng lửa nhỏ, trực tiếp đốt mái tóc dài ngang vai của Trương Hiểu Quyên thành một ổ gà.
“Thú cưng mới của ,    ý đồ với nó.”
Lục Sanh ôm heo nhỏ về, véo cái mũi tròn vo của nó đùa nghịch: “Vì mày  phun lửa,   gọi mày là Phun Phun nhé.”
Heo nhỏ kêu hai tiếng “ồ ồ”, vênh váo  cái m.ô.n.g về phía Trương Hiểu Quyên, đung đưa một cách kiêu ngạo.
“Nhị sư  đầu thai  , con heo  tinh ranh quá.”
Trương Hiểu Quyên lén lút với Phun Phun  động tác cắt cổ.
Bữa tối vẫn là Tiêu Ngọc nấu, cơm trộn bò bít tết đơn giản mà ngon miệng.
Lục Sanh rửa một chậu dâu tây lớn cho Phun Phun và Tiểu Hướng Dương, còn phần cơm trộn bò bít tết còn  trong nồi thì trộn với thức ăn cho mèo cho Tráng Tráng.
Mấy   ăn cơm,  bật radio thỉnh thoảng chỉnh tần .
Hiện tại hầu hết các trạm phát sóng  cả nước đều  ngừng kết nối, trừ các căn cứ lớn  thể duy trì mạng lưới hoặc tín hiệu liên lạc trong khu vực, phần lớn các khu vực còn  chỉ  thể dựa  máy thu thanh nguyên thủy nhất để tiếp nhận tin tức của chính phủ.