Sau khi lấy cơm hộp , Tô Khả còn bĩu môi Lục Sanh, ánh mắt mấy thiện.
“Cô gái đầu óc vấn đề …” Trương Hiểu Quyên liếc , nhỏ giọng oán thán: “Lần ăn trộm heo thì cho thẳng gian là mà? Cứ nhét túi các phát hiện.”
“Rất nhiều mắc chứng trộm cắp cảnh gia đình , họ thiếu tiền, chỉ là hưởng thụ khoái cảm khi trộm cắp.”
Hứa Diệc lau sạch s.ú.n.g tiểu liên cất , đẩy gọng kính : “Có rủi ro mới sự mong chờ và khoái cảm.”
“ hiểu nổi suy nghĩ của tiền.” Trương Hiểu Quyên cụt hứng thu hồi ánh mắt, đầu Hàn Nhị, “Cô cũng tật gì chứ?”
Nói chuyện, Lâm Tiểu Bảo mang vật tư phân cho bọn họ tới.
Cơm hộp chia theo đầu , còn mỗi một chai nước tinh khiết nhỏ.
Cơm hộp nguội ngắt, xem gian của Tô Khả chỉ chức năng chứa đồ, chức năng bảo quản.
“Ăn cùng , món nào thích ăn thì đổi cho .”
Tôn Điềm Điềm đặt cơm hộp lên giữa bàn, lúc mở nắp, nụ đông cứng .
Cô nghĩ nhiều , cơm hộp căn bản gì để kén chọn.
Cơm hộp chỉ một phần khoai tây hầm nhạt thếch, còn một chiếc bánh bột đậu khô cứng.
Miếng khoai tây cắt dày như ngón tay của Tôn Điềm Điềm, là giòn tan.
“Chỉ thế thôi ?” Trương Hiểu Quyên nhịn oán thán.
Dù cũng là căn cứ lớn với 4 vạn , thái tử công chúa nhiệm vụ mà chỉ ăn khoai tây hầm thanh đạm!
Tuyền Lê
“Ừm… Gần đây thu hoạch lương thực của căn cứ lắm, ngành chăn nuôi cũng gặp nút thắt, nên thủ lĩnh căn cứ hạn chế khẩu phần ăn của tất cả trong quân khu, bao gồm cả Tô Chính và Tô Khả.”
Lâm Tiểu Bảo mỉm giải thích với mấy .
“ thêm món phụ, cho các ăn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-202.html.]
Nói xong, Tô Chính từ bàn khác tới, đặt một chồng thịt gà rang khô khốc lên bàn của Lục Sanh.
Tôn Điềm Điềm và những khác đĩa thức ăn thêm trông chẳng chút ngon miệng nào, khỏi nhớ bữa cơm bò ngon cuối cùng ăn ở căn cứ núi.
Căn cứ K3 quá nghèo! Thái tử cũng chỉ ăn thịt gà rang đồ ăn thêm!
Dường như thấu suy nghĩ của mấy , Tô Chính chút ngượng ngùng giải thích: “Thành viên chủ yếu của căn cứ K3 là quân nhân và cảnh sát, nhân viên tiếp nhận cũng thiếu nhân tài chuyên môn, trồng trọt và chăn nuôi luôn vượt qua rào cản kỹ thuật.”
“Làm gì! Còn chê ? Bây giờ là mạt thế ! Xem ai thể ăn thịt gà rang!”
Tô Khả ở bên bất mãn phản bác.
Hành vi cử chỉ của cô giống một đứa trẻ đang trong giai đoạn nổi loạn, khuôn mặt nhỏ đầy tâm tư khoe khoang.
“Các khi lang thang bên ngoài, ngay cả rau xào và thịt cũng ăn ?”
Nói xong, cô còn khiêu khích Lục Sanh.
Tuy cô khỏi căn cứ nhiều, nhưng cũng về tình hình bên ngoài.
Đừng là thịt gà, ngay cả khoai tây và bắp cải bình thường cũng là cao lương mỹ vị!
Lục Sanh liếc cô một cái, vẻ mặt đạm mạc cởi ba lô.
Lấy mấy hộp cơm tự sôi, còn mấy hộp pizza bán thành phẩm cô lục trong gian hôm qua.
“Ngoan.”
Cô bắt lấy Phun Phun, bóp hai cái cổ nó.
Ngọn lửa nhỏ nóng bỏng của Phun Phun lập tức nướng hộp pizza bán thành phẩm thơm lừng bốc nghi ngút.
Mùi phô mai đậm đà lan tỏa, nhóm K3 theo bản năng hít hít mũi, lập tức chảy nước miếng vì thèm thuồng.
Đây là mạt thế a! Người bình thường còn cơm ăn, những tùy tiện lấy nhiều cơm tự sôi thơm lừng và pizza như !
Thịt chiếc pizza thì đầy tràn sắp tràn ngoài! Cơm tự sôi bên trong là nước sốt thịt bóng loáng thơm lừng và những miếng thịt lớn!