“ hiểu tâm tình của cô, cũng đối với cái tên khốn ghê tởm vô cùng.”
Tô Chính im lặng một lúc lâu,khi cất lời thì giọng khàn : “ sự tồn tại của căn cứ K3 là để bảo vệ nhiều hơn những dân lang thang cơ nhỡ, cho bọn họ một chỗ ở an .”
“Nếu hôm nay vì cứu một cô bé mà nhất định hy sinh hàng trăm hàng ngàn em, khiến hàng ngàn hàng vạn dân mất nơi che chở, cô sẽ chọn thế nào?”
Hắn dứt lời, kể cả Mã Đông Mai và đều bất chợt im lặng .
Cứu một và cứu vạn , bản nó là một mệnh đề mâu thuẫn.
Dù chọn cái nào, cũng sẽ sự tiếc nuối và lương tâm c.ắ.n rứt.
Lục Sanh hài lòng với câu trả lời của Tô Chính.
Cô chỉ mong căn cứ K3 đừng theo! Nếu còn cân nhắc để phân chia vật tư khi san bằng Tần Hoài Thành.
Nếu căn cứ K3 đến, vật tư mà chuyển phát nhanh siêu cấp Trần Đông Thăng tích trữ thì cô miễn cưỡng nhận hết.
“Xin phiền một chút.”
Thấy thời gian còn sớm, Tiêu Ngọc dẫn đầu mở lời tạm biệt với đám Tô Chính.
“Chúng đến Tần Hoài Thành tiếp tục tìm , chỉ thể chia tay với ở đây thôi.”
Mã Đông Mai lạnh lùng nhạt, đôi mắt khí liếc Tô Chính, “Ngay cả mấy sinh viên còn bằng.”
“Nếu hôm nay ở đây là Tô Khả, ngươi còn thể ngay thẳng những lời ?”
Tuyền Lê
“ cùng các .”
Cô dứt lời cởi bộ chiến phục của căn cứ K3 xuống, chỉ còn bộ đồ liền màu đen bên trong.
“ cũng .”
Lữ Tùng hít một thật sâu, lặng lẽ về phía bên cạnh Mã Đông Mai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-207.html.]
“Vậy…… cũng .” Chàng trai đeo kính do dự một chút, cuối cùng vẫn theo bên cạnh Lữ Tùng.
Rất nhanh, Lâm Tiểu Bảo và mấy đàn ông trung niên cũng lượt bước , bày tỏ ý theo Lục Sanh và những khác Tần Hoài Thành.
“Tô thiếu, thành phố H liên tục xảy nhiều vụ bé gái vị thành niên xâm hại đến c.h.ế.t. Chúng những trong nhà đều con gái. Nếu hôm nay chúng chọn im lặng, một ngày tên súc sinh vươn tới chúng khi đó,sẽ ai chúng .” Người đàn ông trung niên dẫn đầu lộ một nụ khổ, hướng Tô Chính chào theo kiểu quân nhân.
“Chúng những tuy rằng nhất định thể gì Trần Đông Thăng, nhưng ít nhất thể đó thăm dò hư thực,mang tin tức về căn cứ.”
Lục Sanh: “……”
Một Mã Đông Mai đủ cô chịu , đến nhiều như .
Tưởng là du xuân ?
Vì thế ở cổng bệnh viện, tất cả chia thành hai đội.
Đứng đầu là Mã Đông Mai và Lữ Tùng, một bộ phận theo Lục Sanh đến Tần Hoài Thành, Tô Chính thì dẫn những còn trở về căn cứ K3.
Tần Hoài Thành ở vùng đất thuộc sự quản lý của ai giữa vùng ngoại ô thành phố H và tỉnh giáp ranh.
Trần Đông Thăng mua các làng mạc và thị trấn gần con hào và cải tạo chúng thành nhà máy, do đó, ngoài khu vực ngoại ô thành phố H gần như bước phạm vi quyền lực của .
“Xuống xe, bộ .”
Ở khu vực gần lối đường cao tốc thuộc vùng ngoại ô, Lục Sanh vẫy tay gọi Tôn Điềm Điềm và những khác xuống xe.
Chàng trai đeo kính ngoài một cách khó hiểu: “Còn đang mưa nữa……”
“Gần đây là xe tư nhân qua , chiếc xe quân sự của các quá dễ gây chú ý, trong sẽ để mắt tới.”
Lục Sanh lấy ống nhòm hồng ngoại cây cầu bắc qua sông ở phía xa đang canh gác nghiêm ngặt, lấy vài bộ quần áo thường dân vứt cho Mã Đông Mai và Lâm Tiểu Bảo.
“Quần áo cũng đổi luôn .”
Lữ Tùng và những còn thấy ,cũng vội vàng cởi bộ quân phục , bằng quần áo bình thường.