Cô gái luôn nhắm mắt  ngửa, khi  Tiêu Quốc Chính  chuyện, ngón tay mới khẽ động đậy.
Điều gây sốc nhất là, nửa   của cô  là một chiếc đuôi cá màu đỏ.
Tuyền Lê
Những chiếc vảy lộng lẫy   lột gần hết, để lộ lớp da thịt đẫm máu.
Chiếc đuôi cá rộng lớn khắp nơi đều  những vết thương lồi lõm, vết thương cũ chồng lên vết thương mới, giống như một miếng bọt biển  vò nát.
Một  vết thương  sâu đến lộ cả xương, chỉ  băng bó sơ sài.
Cảnh tượng gây sốc thị giác  khiến   tại hiện trường đều cảm thấy buồn nôn.
“Những vết thương  thật kinh khủng… Giống như  d.a.o nhỏ cắt …” Tôn Điềm Điềm nắm lấy ngón út của Lục Sanh, cẩn thận ghé  tai cô .
Các vết thương  đuôi cá  viền sắc nét, rõ ràng là dấu vết do vật sắc nhọn gây .
“Ba… Đây là?”
Tiêu Ngọc  đành lòng, tắt đèn  thấp giọng hỏi Tiêu Quốc Chính.
“Đây chính là bí mật Trần Đông Thăng sản xuất hàng loạt quái vật biển.”
Tiêu Quốc Chính thở dài, trong giọng  tràn đầy sự đồng cảm, “Tháng  Trần Đông Thăng đột nhiên đưa Tiểu Nguyệt về, ép  bộ nhân viên nghiên cứu của Tập đoàn Đông Thăng tham gia nghiên cứu.”
“Tiểu Nguyệt là thể đột biến  dị loại ký sinh, nhưng cô    dị năng, chỉ  thêm hình thái  cá.”
“Trần Đông Thăng vì   phong phú bộ sưu tập của , nên  ép tất cả các nhà khoa học tìm  phương pháp nuôi dưỡng thể biến đổi  cá. Sau đó   ai  vô tình phát hiện, ăn thịt của Tiểu Nguyệt  thể  cơ hội kế thừa sự biến dị.”
“Ăn thịt…”
Sắc mặt Tiêu Ngọc tái mét.
Ngoài vợ chồng Tiêu Quốc Chính, tất cả   tại hiện trường đều lập tức nhớ  lời của ông chú ở Hà Nam.
Hóa  đoạn cá kho tàu mà ông chú vụng trộm ăn hôm đó, chính là thịt  cắt  từ Tiểu Nguyệt…
Hàn Nhị cố nén cảm giác buồn nôn, “Nếu ăn thịt  thể kế thừa biến dị,  tại   sinh  nhiều thứ  xí như ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-242.html.]
“Sự kế thừa    là trăm phần trăm.”
Tiêu Quốc Chính  chắp tay, “Thực tế, cho đến nay cả phòng thí nghiệm chỉ thành công một trường hợp. Tất cả những  thử nghiệm còn   khi ăn thịt đều xảy  biến dị, mất lý trí biến thành quái vật.”
“Chủ nhiệm Tiêu, sự biến dị   thể đảo ngược ?” Hứa Diệc vốn im lặng đột nhiên lên tiếng.
Tiêu Quốc Chính lắc đầu, “Biến dị một chiều,  thể đảo ngược.”
Nghe ,   trong lòng cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Giải quyết những con quái vật đó, cũng coi như là giải thoát cho chúng.
“C.h.ế.t tiệt, cái tên Trần Đông Thăng  tàn tật sinh lý, tâm lý cũng méo mó. Rõ ràng  thứ   thành công, còn tạo  cả đống quái vật ném  sông nhân tạo.” Trương Hiểu Quyên  nhịn  mà c.h.ử.i bới.
Những con quái vật trong sông nhân tạo  ăn thịt  ít , đều là do những thí nghiệm thất bại  gây .
“Điển hình của   vấn đề về tâm lý chống đối xã hội.”
Hứa Diệc thương hại   ảnh nhỏ bé  giường thí nghiệm, “Trần Đông Thăng thích thú với cảm giác tạo  sự hỗn loạn.”
“Tên súc sinh , cho nổ c.h.ế.t  là quá rẻ .”
Mã Đông Mai tức giận đến nghiến răng, ước gì lúc   thể cho tro cốt của Trần Đông Thăng  chảo rang bảy ngày bảy đêm bốn mươi chín ngày.
“Ưm…”
Trong lúc   đang  chuyện,  ảnh nhỏ bé  giường thí nghiệm đột nhiên phát  một tiếng động  yếu ớt.
“Nhìn kìa! Cô  mở mắt !”
Tôn Điềm Điềm kinh hô một tiếng, vội vàng vỗ vỗ cánh tay Lục Sanh.
Dưới ánh hoàng hôn mờ ảo từ cửa sổ, mí mắt gầy guộc, khô héo của cô gái khẽ rung động.
Đôi lông mi dài như đôi cánh bướm  ướt mưa,  khi rung động khó nhọc mới từ từ nhấc lên.
Đó là một đôi mắt   mất  sinh khí.
Lòng trắng khô cạn đầy những tơ m.á.u đỏ, con ngươi đen nhánh   lấy một tia sáng, giống như con búp bê  moi hết bông gòn bên trong.