Người Ta Sinh Tồn Vật Vã,Tôi Mở Hack Gặp Đâu Quét Đó - Chương 244

Cập nhật lúc: 2025-10-26 06:44:00
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dậu đổ bìm leo, ông chủ duy nhất cũng nổ tung, những còn đều vì kiếm miếng cơm, tự nhiên ai về nhà nấy.

“Gâu gâu!”

Tên Lửa nhảy xuống khỏi vòng tay Lục Sanh, một mặt nịnh nọt chạy phía , dẫn Lục Sanh và Tráng Tráng đến một nhà kho bí mật.

May mắn là Trần Đông Thăng ý thức bảo an mạnh mẽ, cửa nhà kho cũng dùng khóa mống mắt, nên mới giữ đến khi Lục Sanh đến.

Dùng thiết giải mã điện tử dễ dàng phá khóa cửa, Lục Sanh nghiêng chui nhà kho.

Ngay cả khi chuẩn tâm lý, kho hàng khổng lồ mắt sánh ngang với kho dự trữ lương thực của chính phủ vẫn khiến Lục Sanh ngạc nhiên.

Từ lương thực đến rau củ, đến đồ dùng sinh hoạt, vàng bạc châu báu. Loại hình ở đây còn đầy đủ hơn cả siêu thị mà Lục Sanh từng quét sạch.

Đủ cho của một căn cứ nhỏ ăn trong mười năm tám năm.

Hơn nữa còn một thiết y tế và nguyên liệu t.h.u.ố.c mới qua sử dụng. Những thứ lẽ ngay cả vợ chồng Tiêu Quốc Chính cũng .

cân nhắc bản mở khóa hệ thống cộng dồn chăn nuôi, Lục Sanh cuối cùng chỉ chọn một nửa kho hàng để thu gian.

Nửa còn thì để cho căn cứ K3.

thì ở kiếp , căn cứ K3 là một cảng tránh nạn tương đối an trong thời loạn, cung cấp nơi nương cho ít tị nạn ly tán.

Sáng hôm , hai đội lên đường.

Mưa axit kéo dài hàng chục ngày vẫn đang rơi, nhưng mưa nhỏ hơn .

Rẹt!

Một tiếng phanh xe chói tai.

Khi xe chạy cách căn cứ K3 hơn mười cây , Mã Đông Mai và những khác đột nhiên phanh gấp.

“Có chuyện gì ?”

Trương Hiểu Quyên thò đầu khỏi cửa sổ xe ngó, “Hình như đụng !”

Tuyền Lê

Mấy họ trầm mặt xuống, lập tức xuống xe kiểm tra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-244.html.]

“Sao là cô ?”

Nhìn phụ nữ đầu xe, Lục Sanh ngạc nhiên.

Xe quân sự của Mã Đông Mai kéo theo một vệt phanh dài và sâu, dừng nghiêng bên đường, một phụ nữ ba mươi tuổi ăn mặc rách rưới đầu xe.

Người phụ nữ đội mũ áo mưa, làn da lộ ngoài quần áo mưa axit ăn mòn thành từng mảng phồng rộp.

Đặc biệt là quanh khóe miệng, đỏ lốm đốm, trông như thủy đậu.

Ngay cả khi xuyên qua màn mưa dày đặc, cũng thể thấy trán và má cô đỏ đến đáng sợ.

“Lương Tiểu Vân??! Sao cô ở đây?”

Trương Hiểu Quyên cũng nhận phụ nữ đầu xe ngay lập tức.

Mấy họ mặc áo mưa, Tiêu Ngọc và Tôn Điềm Điềm cầm một chiếc ô lớn che cho vợ chồng Tiêu Quốc Chính, nhanh chóng đến đầu xe kiểm tra.

thấy là lập tức đạp phanh , chắc chắn đụng trúng.”

Mã Đông Mai vẻ mặt khó chịu, dùng mũi chân chọc chọc khuỷu tay Lương Tiểu Vân, “Này! Đừng ăn vạ! Chị là cảnh sát, dám ăn vạ thì chị mời em tù đấy!”

“Chị Mai, chị đừng hung dữ , cô vẻ sốt.”

Cậu trai đeo kính cúi xuống Lương Tiểu Vân, nghiêng một phần chiếc ô trong tay về phía cô .

“Cô chúng ? Chúng của quân khu, nếu cô gặp khó khăn gì thì cứ với chúng , cần đến bước đường cùng.”

“Khụ khụ.”

Lương Tiểu Vân đột nhiên ho hai tiếng, đôi mắt sưng húp như quả óc ch.ó khẽ rung động, hé một khe nhỏ.

“Cô ? Nếu thì lắc đầu.” Cậu trai đeo kính cúi thấp hơn.

“Ọe!”

mở miệng, sắc mặt đột nhiên cứng , phun một bãi chất thải về phía trai đeo kính.

“C.h.ế.t tiệt!”

May mắn là trai đeo kính phản ứng nhanh, vị trí chiếc ô cũng khá thấp, kịp thời dùng ô che chắn cho Lương Tiểu Vân phun .

“Lương Tiểu Vân là dị năng giả, thể chất khỏe như bò, chắc cảm lạnh đường ruột chứ?” Trương Hiểu Quyên ở phía nhíu mày.

Loading...