Người Ta Sinh Tồn Vật Vã,Tôi Mở Hack Gặp Đâu Quét Đó - Chương 271

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-26 14:34:19
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người bình thường nào vẽ con gái ruột của bức tranh ghê tởm như .

Tầng một rộng lớn trống rỗng, hai đội nhịn sự ô nhiễm thị giác từ các tác phẩm nghệ thuật, nhanh chóng lên tầng hai.

“Cẩn thận một chút, chúng đến thấy Cố Điệp khóa trong phòng ngủ chính.”

Ngô Hải Nam và Giang Khải Thần hai cảnh giác chĩa súng, hai dựa lưng chậm rãi tiến lên kiểm tra.

Cửa phòng ngủ chính hé mở, Ngô Hải Nam dùng mũi chân chạm nhẹ, cửa phòng liền từ từ mở .

Rèm cửa dày nặng che khuất bộ ánh sáng mặt trời, ánh sáng vàng vọt từ đèn chùm pha lê bao phủ cả căn phòng trong một bầu khí buồn ngủ.

Trên chiếc giường lớn kiểu Âu cổ điển, thể lờ mờ thấy hai bóng dáng nam giới chăn.

Giang Khải Thần và Ngô Hải Nam chĩa s.ú.n.g giường, “Chắc là chủ nhà họ Cố và con trai cả.”

Điều kỳ lạ là, hai giường thấy tiếng động hề phản ứng.

“Này!”

Ngô Hải Nam hô lớn về phía chỗ lồi giường, thứ đáp chỉ chiếc đồng hồ treo tường thủ công đang tích tắc tường.

Giang Khải Thần nghiêng đầu, hai cẩn thận bước tới.

Soạt.

Đột nhiên đưa tay vén chăn lên.

Một già một trẻ hai đàn ông cứng đờ giường, mắt mở trừng trừng với vẻ mặt đờ đẫn.

Gân tay chân của hai đều cắt đứt, xương bả vai và cột sống một sợi xích dày hai ngón tay xuyên qua, buộc đầu giường.

“Người thực vật ?”

Trương Hiểu Quyên tò mò thò tay lay lay mắt hai .

“Hay là chúng tùy tiện vài câu , yên tĩnh quá chút đáng sợ…” Tiểu Lâm bên cạnh Tôn Điềm Điềm khều nhẹ cánh tay cô, nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-271.html.]

Anh yêu chiều trong đội Sa Ưng, bình thường đều Lý Tung và Lương Tiểu Vân chăm sóc, nay hai trụ cột đều , khỏi chút căng thẳng.

“Đừng sợ.” Tôn Điềm Điềm thấy tiếng đầu , đột nhiên nhíu mày nghi ngờ, “Buổi sáng ăn cơm ? Sao trông gầy nhiều thế?”

Hôm nay vội vàng, Tôn Điềm Điềm luôn để ý Tiểu Lâm, bây giờ gần mới phát hiện đúng.

Tuyền Lê

“Không ? Sáng sớm nhét năm cái bánh bao thịt heo hành .” Tiểu Lâm theo bản năng sờ sờ má , sờ thấy một cục xương gò má nhô .

Cảm giác tay cũng khô khan, vô tình còn kéo một mảng da thừa.

“Sao thế ?” Tiểu Lâm căng thẳng đến mức trán túa mồ hôi.

Lục Sanh thấy tiếng đầu , đ.á.n.h giá từ xuống . Làn da vốn căng mọng giờ khô héo thô ráp như miếng thịt khô, nhưng ngoài gầy gò cũng thấy dị thường nào khác.

“Có bệnh ?” Trương Hiểu Quyên thò đầu một cách xuất quỷ nhập thần.

“Không thể nào… Hôm qua Bạch Thạch giúp chúng trị liệu, sáng cửa còn khỏe mạnh. khẳng định vấn đề.”

“Đừng động.”

Hứa Diệc cau mày, một tay ấn lên vai Tiểu Lâm, tay còn cẩn thận sờ soạng khắp .

Một lát , Hứa Diệc dừng tay ở phía lưng Tiểu Lâm, nơi đó dường như thứ gì đó phồng lên, “Cởi quần áo , thứ gì đó.”

“Được…” Tiểu Lâm căng thẳng đổ mồ hôi, vội vàng cởi áo khoác ngoài , lộ chiếc áo ba lỗ hình heo màu hồng bên trong.

Hứa Diệc kéo đuôi heo lên, thấy thứ dán ở thắt lưng Tiểu Lâm, đồng loạt cảm thấy da đầu tê dại.

Một con muỗi hoa biến dị to bằng nắm tay trẻ con đang thắt lưng Tiểu Lâm, như con đỉa bám xương, điên cuồng hút m.á.u .

Bụng con muỗi căng tròn vì m.á.u tươi, dường như chỉ cần chạm nhẹ là sẽ nổ tung.

Hứa Diệc cẩn thận nắm lấy con muỗi hoa, kéo nó khỏi Tiểu Lâm ném xuống đất.

Con muỗi hút quá no, hình béo ú lăn vài vòng mặt đất một cách khó khăn mà bay lên .

còn cứ choáng váng… Hóa là mất m.á.u quá nhiều.”

Loading...