"Tốt! Để  bắt   chứ gì!"
Lý Quân mặt đầy thịt bắp rung động, một đôi mắt tam giác nhanh chóng quét qua  Tôn Điềm Điềm,  đó tức giận  đầu hét  Lâm Vĩ Thành và Tô Chính, "Cô  cũng  thương ! Lại đây! Một s.ú.n.g b.ắ.n c.h.ế.t cô  luôn !"
"Cái  của  là vô tình va  cửa xe  trầy xước!" Tôn Điềm Điềm vội vàng giải thích.
"Ai  thể chứng minh? Nếu  triệt để loại trừ nguy hiểm thì  đối xử công bằng!"
Tô Chính sải bước  tới,  vết thương  tay Tôn Điềm Điềm, "Vết thương   giống  chuột cắn."
"Dựa  cái gì? Dựa  cái gì mà  của   thương thì   các   thịt, còn bồ nhí của các  thì  cần? Căn cứ k3 các  chính là bắt nạt  như  ?"
Lý Quân khóe miệng xệ xuống, âm dương quái khí châm chọc.
Lời  còn   xong,  thấy Lục Sanh lạnh lùng ngẩng đầu lên, đôi mắt phượng xinh  lướt qua một tia hàn ý.
Giây tiếp theo, Lục Sanh lao  như mũi tên, sắc bén lao về phía Lý Quân.
Mọi  thậm chí còn   rõ động tác của Lục Sanh, cô  nắm lấy xương đòn của Lý Quân, nhấc bổng  thể gần hai trăm cân của  lên  trung.
Một mũi tên thép sượt qua xương tai Lý Quân, xuyên thẳng  tai .
"Dám  thêm một lời nữa,  sẽ tiễn  xuống  đoàn tụ với ."
Tuyền Lê
Giọng Lục Sanh bình thản, nhưng từng lời đều mang theo sát ý lạnh lẽo.
Mọi chuyện xảy  quá đột ngột,   ở căn cứ Nhật Quang còn  kịp phản ứng.
Lý Quân từ nhỏ  lăn lộn giang hồ, trải qua hơn hai mươi năm phong trần,  bao giờ  cảm giác   mềm nhũn như lúc .
Hắn  sức giãy giụa, nhưng cô gái mảnh khảnh, trắng nõn  mắt  tỏa  sát ý bùng nổ, khiến    như  rút cạn sức lực,  thể động đậy dù chỉ một chút.
Lục Sanh chán ghét buông tay, Lý Quân như một khối thịt thối rữa đổ sụp xuống đất, quần áo  ướt đẫm mồ hôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-293.html.]
Lý Quân mất mặt, tức đến nỗi gân xanh  trán nổi lên, nhưng   nỡ bỏ  năng lượng mà rời , đành nghiến răng  theo bóng lưng Lục Sanh.
Món nợ , sớm muộn gì  cũng sẽ trả!
Sau một sự cố ngắn ngủi, vài đội  tập hợp và lên đường.
Sau khi quét sạch đám xác sống lẻ tẻ  đường chính, đoàn xe cuối cùng cũng đến  nhà máy pin lithium  một giờ.
"Đến ! Cuối cùng cũng đến !"
Có    kìm  mà mở cửa sổ gào lên.
Các căn cứ lớn gần đây đều sống trong bóng tối, mỗi khi đêm xuống  thấp thỏm  yên.
Cửa nhà máy  khóa, Mã Đông Mai lái xe đ.â.m thẳng  phá cửa xông .
Toàn bộ nhà máy im ắng,  một bóng , chỉ  năm nhà kho lớn sừng sững  ánh hoàng hôn.
"Lát nữa chúng  phân chia pin và thiết  cung cấp điện như thế nào?" Lâm Vĩ Thành đột nhiên hỏi khẽ  khi  nhà kho.
"Phân chia theo lao động,  nhiều hưởng nhiều, nếu  xác sống thì căn cứ   lượng xác sống tiêu diệt để phân chia." Tô Chính đề xuất một phương thức phân chia tương đối công bằng.
Các căn cứ đều   ý kiến phản đối,   mới chính thức bước  nhà kho.
Trong nhà kho   nhiều pin lithium và thiết  phát điện   lắp ráp, trong nhà  khung thép,  sắp xếp gọn gàng theo từng khu vực.
Bên tường  xe cẩu và thiết  vận chuyển  thể di chuyển, thuận tiện cho việc bốc dỡ hàng hóa.
Ngoài pin lithium, ở góc của nhà kho cuối cùng còn tìm thấy một hầm chứa rau củ bán ngầm.
Vì giá rau đắt đỏ,  miền Bắc quen mua  lượng lớn các loại rau củ bảo quản  như cải thảo, khoai tây khi  đông. Công nhân nhà máy phần lớn  ca ba, ba bữa ăn đều do căng tin nhà máy cung cấp, nên hầm chứa rau củ   nhiều rau mùa thu và lương thực.
Nhiệt độ trong hầm chứa rau củ cực thấp, những củ khoai tây và cải thảo  đều  bọc kỹ bằng màng bọc thực phẩm, đặt ở nơi râm mát, nhà máy còn  một  biện pháp bảo quản.