"Chúng   ít thịt cừu,  đổi một lô vật tư dự trữ lâu dài."
Đều là bạn học cũ, việc dễ  hơn, Lục Sanh kéo Tiểu Chu đến chỗ ít , hạ giọng .
"Thịt cừu?" Tiểu Chu lộ  vẻ mặt kinh ngạc, "Còn tươi ?"
Lục Sanh vén tay áo khoác chống nắng, để lộ một góc túi hút chân .
"Chị  bao nhiêu?" Tiểu Chu vội vàng hỏi.
Bây giờ thịt tươi là thứ hiếm .
"Em đổi  gì?"
Tuy đều là bạn học, nhưng Lục Sanh vẫn cẩn thận hơn.
Tiểu Chu cẩn thận quan sát xung quanh, vén chiếc áo gi-lê vải bố  , bên trong áo gi-lê  bảy tám cái túi lớn nhỏ, đều đựng t.h.u.ố.c sát trùng, t.h.u.ố.c lá và một  túi nhỏ gạo, bột.
"Có đủ loại gạo, bột, dầu ăn, còn  t.h.u.ố.c cảm và t.h.u.ố.c sát trùng    thị trường."
Lục Sanh, Hứa Diệc, Tôn Điềm Điềm liếc  , dẫn Tiểu Chu đến bên xe, mở cửa xe   thùng thịt cừu ngâm trong đó.
Tiểu Chu sờ sờ mũi, "Loại thịt cừu ngâm t.h.u.ố.c  giá ít nhất  giảm tám phần, năm cân thịt cừu đổi một cân gạo bột,  đổi ?"
"Anh dùng đao đồ long để mặc cả ? Năm cân thịt cừu mới đổi một cân gạo?" Tôn Điềm Điềm bất mãn khoanh tay, "Chúng  đều là  em,  cần thiết  ác như  chứ?"
Tiểu Chu  ngượng hai tiếng, "Chị dâu, đừng  lời khó  như . Bây giờ ngoại trừ nhà  của ăn của để, ai  tiền ăn thịt? Hơn nữa thịt của chị bây giờ tối đa chỉ để  hai ngày, bán   thì hỏng mất, em cũng  gánh chịu rủi ro."
"Năm cân thì năm cân, chỗ   ba trăm cân thịt cừu, đổi hết thành gạo và bột mì." Lục Sanh trực tiếp chốt thương vụ , "  là gạo mới, bột mới,  lấy đồ cũ."
Năm cân thịt cừu đổi một cân gạo,  bề ngoài  vẻ lỗ vốn, nhưng  thực tế Lục Sanh  kế hoạch riêng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-52.html.]
Tiểu Chu  đúng, hiện tại nguồn điện   định, ngoại trừ những  giàu  sở hữu máy phát điện dự phòng, dân thường    dám mua nhiều thịt cừu.
Gạo nén chân  và bột mì trắng  thể bảo quản  một thời gian, nhưng thịt dê nếu bán  hết trong hai ngày sẽ  hỏng.
“Có thịt hộp ?” Hứa Diệc,  nãy giờ im lặng, đột nhiên lên tiếng.
“Có thịt heo chưng tương, nhưng đắt hơn gạo, hai mươi cân thịt dê đổi một hộp 500g.”
Tiểu Chu liếc mắt về phía một chiếc ô tô nhỏ ở phía xa.
Sau một hồi mặc cả, cuối cùng Lục Sanh và hai    đổi 300 cân thịt dê lấy 20 hộp thịt hộp, 15 cân gạo và 5 cân bột mì.
Tuyền Lê
Giao dịch diễn  ngay  tầm mắt của đồn cảnh sát, cả hai bên đều  lo sợ  cướp giật.
Trước khi , Tiểu Chu còn chủ động để   điện thoại,  rằng nếu    đồ gì thì cứ đến đổi.
Ba  lái xe trở về Đinh Hương Lâu,  đến  lầu   vô  ánh mắt ghen tị  chằm chằm.
Mọi  đều đói đến xanh xao vàng vọt, ngay cả thịt chuột cũng  tranh giành để gặm, thế mà bốn  ở tầng 4   nào cũng mang về những túi đồ đạc lớn nhỏ, ai  mà  đỏ mắt?
Vài  đàn ông trung niên từ đội thi công với bộ râu lởm chởm rít thuốc,  xổm ở hành lang tầng một,  chằm chằm Lục Sanh và Tôn Điềm Điềm.
Hiện tại bên ngoài vật tư đều là giá  trời, nhiều thứ  nhờ  mới  cửa mua . Vốn dĩ chủ thầu  chậm trả lương của họ, giờ thì ngay cả  cũng  tìm thấy.
“C.h.ế.t tiệt, hai con nhỏ , da trắng trẻo, ngày nào cũng trốn trong nhà    lén ăn bao nhiêu đồ ngon.” Một  lớn tuổi rít một  t.h.u.ố.c thật sâu.
Vài  bên cạnh  Hứa Diệc và Lục Sanh xách một thùng thịt hộp và hai túi gạo nén, thèm đến mức con mắt suýt rớt  ngoài.
Lục Sanh liếc mắt thấy ánh mắt thèm thuồng của những  đó, âm thầm lấy d.a.o .
Vốn dĩ họ cũng  tìm thứ gì đó để che đậy, nhưng ở  cũng   dân đang đỏ mắt vì tranh cướp vật tư, họ vì   lãng phí thời gian nên chỉ  thể lái xe về .