Sau khi cẩn thận tẩy sạch tay chân của mấy đứa nhỏ dính bùn, Hứa Diệc lấy một chai dung dịch nhỏ tai Ketoconazole, cẩn thận sát trùng những chỗ dễ nấm xâm nhập như tai cho .
Người của căn cứ Linh Phong kinh hoàng bao vây t.h.i t.h.ể Tiểu Húc, đồng loạt hướng mắt về phía trưởng căn cứ Triệu Vĩ Cương.
Họ để ý Tiểu Húc đổi lúc nào. Thậm chí ai nhận Tiểu Húc rời khỏi đội.
“Cậu em, thấy ở ?” Triệu Vĩ Cương mặt nghiêm trọng hỏi trai đeo kính.
Tiểu Mãng gãi đầu, “Ở phía bên vài chục mét. thấy dựa một cái cây, vẻ như đang giải quyết nỗi buồn.”
Triệu Vĩ Cương thấp giọng dặn dò vài câu với phía , lập tức một đội năm nhanh chóng đuổi theo hướng Tiểu Mãng chỉ.
Không đầy vài phút, đội năm mặt nghiêm túc về, trong tay chỉ cầm một mảnh vải rách bằng lòng bàn tay.
“Gần như nát hết , chỉ còn mảnh vải coi như còn nguyên vẹn.” Đội trưởng dẫn đầu đưa mảnh vải cho Triệu Vĩ Cương.
Hơn chục căn cứ còn lùi vài bước, xa cách căn cứ Linh Phong, nhường khu vực trung tâm cho Triệu Vĩ Cương và những khác.
Quá xui xẻo, ai dính líu.
Triệu Mộc Gia chằm chằm tay đội trưởng, vẻ mặt chút vui, “Biết rõ là nấm, còn đeo găng tay?”
Người sững sờ, theo bản năng nắm chặt ngón tay, “Lúc đó quá vội… quên mất…”
Mọi xung quanh bàn tán xôn xao, ánh mắt về phía căn cứ Linh Phong đầy dò xét và cảnh giác.
Một đội mà lọt một kẻ nấm giả mạo mà phát hiện, ai trong căn cứ Linh Phong còn bao nhiêu kẻ như ?
Tôn Điềm Điềm nhón chân, Triệu Mộc Gia nhặt một cành cây đang cạy đầu Tiểu Húc, “Có giống với zombie nấm chúng từng gặp ở Tần Hoài Thành ?”
Lục Sanh lắc đầu, “Zombie nấm cũng tinh hạch, nhưng kẻ giả mạo trong đầu .”
“Vậy là đơn thuần nấm ký sinh ? tại biến thành một giống hệt, mà xung quanh phát hiện?” Tiêu Ngọc mặt đầy mờ mịt.
Một đám căn cứ Linh Phong vây quanh t.h.i t.h.ể Tiểu Húc nghiên cứu nửa ngày cũng tiến triển gì, nhưng khí sợ hãi nhanh chóng lan tràn trong đám đông.
Nấm biến dị còn đáng sợ hơn zombie bên ngoài nhiều.
Zombie ít nhất còn thể chú ý, c.h.ế.t cũng c.h.ế.t cho rõ ràng. nấm biến dị lây nhiễm, lúc nào biến thành một đống thịt nát, nghĩ thôi thấy ghê tởm.
Ví dụ sống sờ sờ bày mắt, nỗi sợ hãi cuối cùng chiến thắng sự khao khát điên cuồng đối với nấm.
“Hay là… chúng vẫn nên xuống núi nhỉ…” Một chú béo hói đầu của căn cứ Truy Tinh run rẩy đề nghị.
Đói một bữa , c.h.ế.t ở đây thì vui vẻ gì.
“ đúng, vẫn nên xuống núi .”
Tuyền Lê
Lúc cũng còn quan tâm đến hành động tập thể nữa, các căn cứ lượt tự ôm thành một nhóm, theo con đường cũ vội vàng về.
“Mọi phát hiện ? Người của Từ Băng và căn cứ Diệu Quang biến mất.”
Lúc chạy trốn, Trương Hiểu Quyên chống nạnh, đám đang vội vã bỏ chạy.
Từ lúc Tiểu Mãng và Tiểu Húc xảy xung đột, thấy căn cứ Diệu Quang lên tiếng. Bây giờ hiện trường hỗn loạn như nồi cháo, Từ Băng với tư cách là chủ nhà biến mất tăm.
Tô Chính và Mã Đông Mai cùng những khác động đậy, thừa dịp chạy hết, đến gần chỗ Lục Sanh mấy để hội hợp.
“Chúng cũng thôi? Tên Từ Băng tám chín phần vấn đề.” Mã Đông Mai ngậm một điếu t.h.u.ố.c lá nữ, nhíu mày .
Hai đội cẩn thận kiểm tra , để tránh trong đội còn lẫn nấm, Mã Đông Mai trực tiếp thô bạo cho trong k3 mỗi một nhát dao.
Chích một lỗ nhỏ đầu ngón tay, m.á.u thịt thì an qua cửa.
May mắn là đội tạm thời an .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-580.html.]
Triệu Vĩ Cương của căn cứ Linh Phong thấy , cũng học theo Mã Đông Mai, cho của lượt chích máu, xác định những còn nấm lây nhiễm, thì vội vàng đuổi theo Lục Sanh và Tô Chính các cô.
Ba đội vài trăm mét, Lục Sanh đột nhiên dừng bước.
“Chúng lạc đường .”
Dưới rễ cây bên cạnh, một vỏ hộp sữa sô cô la, là lúc Trương Hiểu Quyên uống để bổ sung năng lượng.
Lúc thị trường căn bản thứ gọi là sữa, nên cái hộp thể là ai đó tình cờ đ.á.n.h rơi ở đây .
Giờ đây họ vài trăm mét thấy cái hộp bóp méo , lời giải thích duy nhất là họ vòng điểm xuất phát.
“Không thể nào, luôn cầm la bàn mà.” Tiểu Mãng kinh ngạc lắc lắc la bàn trong tay, “C.h.ế.t tiệt, hình như mất tác dụng .”
Hai đội .
Họ thể mắc kẹt ngọn núi tràn ngập nấm và các loại nấm.
Cùng lúc đó, các căn cứ vội vàng xuống núi cũng nhanh chóng phát hiện mất phương hướng.
Trong lúc hỗn loạn , các căn cứ đều tự ôm thành một nhóm, phân tán, bây giờ cơ bản là mười mấy ở cùng , thỉnh thoảng một hai căn cứ tình cờ gặp , liền trực tiếp liên hợp định cùng xông .
La Thành sự đỡ của La Vũ Hiên, từng bước một xuống núi, lâu mệt thở hổn hển.
“Mẹ kiếp, lâu như còn xuống núi.” Hắn tức giận siết chặt ngón tay, trực tiếp bóp cổ tay La Vũ Hiên tạo thành năm dấu vân tay.
La Vũ Hiên cúi đầu gì, vẫn luôn im lặng.
“Mày nó ?”
La Thành bình thường nóng tính, hiện tại mắc kẹt núi mệt hoảng, cả giống như con bò chọc tức, chỉ cần chút ý liền trút giận lên La Vũ Hiên.
Thấy La Vũ Hiên vẫn giữ bộ dạng nhu nhược dám gì, La Thành tức giận đá một cú, hung hăng đá khoeo chân La Vũ Hiên.
Cô gái nhỏ cố chấp yên tại chỗ, mặc cho La Thành mắng c.h.ử.i cũng vẫn một lời .
“Thật nó là một thứ xúi quẩy, bộ mặt như c.h.ế.t của mày, mày là tao thấy xui xẻo!”
La Thành vỗ hai cái lưng La Vũ Hiên.
Đội trưởng vệ sĩ bên cạnh nổi nữa, tiến lên kéo La Thành , “La thiếu gia, thôi , Vũ Hiên tiểu thư chỉ là một cô bé, trút giận lên cô bé gì.”
“Anh đang dạy việc ?” La Thành trừng to mắt, chỉ đội trưởng vệ sĩ cao to.
Đội trưởng vệ sĩ là một đàn ông ba mươi tuổi, chất phác, kiêu ngạo tự ti chắn mặt La Vũ Hiên, “Không dám, chỉ cảm thấy La thiếu gia nên bắt nạt em gái như .”
“Tốt lắm, đều phản , chờ đó, về La gia sẽ bảo cha khai trừ !”
La Thành tức giận đến mặt biến sắc, cùng tín tức giận về phía , khi còn vỗ một cái lưng La Vũ Hiên.
Sau một đoạn nhạc đệm, đội La gia tiếp tục tiến lên.
vòng gần nửa tiếng đồng hồ, phát hiện vẫn đang loanh quanh tại chỗ.
“Không , mệt , nghỉ ngơi một lát .”
La Thành nhe răng phịch xuống đất, lấy một miếng thịt bò muối từ túi hành quân của thuộc hạ ăn. Các vệ sĩ bên cạnh cũng đói đến mắt thâm quầng, nhưng chỉ thể nuốt nước bọt.
“Anh.”
La Vũ Hiên đột nhiên đến mặt La Thành, lộ nụ khoa trương.
Khuôn mặt của La Vũ Hiên nhỏ nhắn, đường nét khuôn mặt tinh xảo.
bây giờ hai mắt cô mở to, khóe miệng gần như rộng ngoác đến tai, cơ má hai bên phồng lên đối xứng .
Bất kể là tinh xảo đến , hai nửa khuôn mặt trái đều một chút bất đối xứng về cơ bắp và góc độ, một khi hai má trái đối xứng, cả khuôn mặt sẽ trở nên kỳ quái nên lời.