Dường như nhận suy nghĩ của La Thành, La Vũ Hiên chuyên tâm nướng những que nấm còn , “Lúc nãy nhân lúc tham quan, em lén lấy một ít bỏ túi, may mà ai phát hiện.”
La Thành gì, ánh mắt dò xét chằm chằm La Vũ Hiên.
Cho đến khi La Vũ Hiên tự nhiên đưa nấm miệng nhỏ của , lộ vẻ mặt thỏa mãn.
La Thành chút do dự, nhưng La Vũ Hiên ăn nấm mà biểu hiện gì bất thường, miệng bắt đầu tiết nước bọt điên cuồng.
Những que nấm đó, nấm ngon đó.
Thịt mềm mại và mọng nước, mỗi miếng đều mang theo vị tươi ngon đặc trưng của nấm.
Cuối cùng, lý trí của La Thành đ.á.n.h bại bởi cơn thèm nấm điên cuồng.
Hắn lao tới giật lấy nấm trong tay La Vũ Hiên và ăn ngấu nghiến. Chẳng mấy chốc, La Thành nuốt trọn cả xiên nấm.
"Còn nữa ! Đưa hết cho tao!" Hắn hung hăng túm lấy cổ áo La Vũ Hiên.
"Còn chứ, cứ ăn hết ."
La Vũ Hiên nở một nụ bí ẩn, đưa hết nấm trong túi cho La Thành.
"Ngon quá, ngon quá, ăn nữa."
La Thành nắm lấy nấm sống, thần trí mê loạn điên cuồng nhét miệng.
Những vệ sĩ còn thấy cũng nhịn mà đòi nấm từ La Vũ Hiên. Chiếc túi của La Vũ Hiên dường như bao giờ cạn, cô hết nắm đến nắm khác đưa nấm tươi cho .
Mọi chìm đắm trong sự ngon miệng của nấm, nhưng ánh mắt của họ ngày càng trở nên mơ màng, mê theo từng nhai.
Nấm ăn hết, những như súc vật rạp xuống đất, gặm đất ẩm ướt tanh tưởi.
La Vũ Hiên đặt một chân lên gáy La Thành, ấn mạnh đầu xuống. La Thành phát những âm thanh lộn xộn rõ ràng, dần mềm nhũn mặt đất.
Da nhanh chóng nổi lên những nốt ban ghê tởm, cơ thể dần biến thành một bãi thịt nát.
"Anh."
"Ăn ngon ?"
"Anh gì ?"
La Vũ Hiên nhếch mép , hung hăng giẫm nát khối thịt đó, đó đầu , hướng về phía rừng cây xa xa nở một nụ tinh nghịch.
Tuyền Lê
"A!"
Trương Giang mặt tái mét, phát một tiếng gầm thấp, đó kinh hãi lùi liên tục.
Khoảnh khắc cuối cùng trong tầm mắt của là nụ kinh dị của La Vũ Hiên.
Hắn vòng quanh một đoạn đường mà gặp ai, lo sợ lạc nên đành cãi lời , ngờ đến gần chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng đó…
Trong đầu Trương Giang chỉ còn một từ, chạy!
Chạy càng xa càng !
Cùng lúc đó, Lục Sanh và những khác gốc cây bao bì sữa sô cô la thứ n.
"Đây là ma xó dẫn đường gì?" Trương Hiểu Quyên chút nóng nảy đá một cái cây nhỏ bên cạnh.
Căn cứ Linh Phong do Triệu Vĩ Cương dẫn đầu càng tỏ căng thẳng, bước chân dám chậm , thà dính chặt m.ô.n.g Lục Sanh còn hơn.
Trời dần tối, nhiệt độ núi nhanh chóng giảm xuống mười mấy độ.
Để chống tia cực tím từ bên ngoài, hầu hết đều mặc quần áo mỏng cùng với một chiếc áo chống nắng, đối phó với nhiệt độ hiện tại chút bất lực, lâu bắt đầu hắt .
Trong những góc tối và khe hở, đột nhiên xuất hiện vô đôi mắt thèm , đang chằm chằm Lục Sanh và những khác.
Mã Đông Mai căng thẳng cảnh giác, "Hỏng , ở đây làng quán, đến tối chúng thể đối phó với thú dữ núi ."
Ngay khi cô dứt lời, mặt đất chân đột nhiên rung chuyển.
Dưới lớp đất vàng, một luồng sức mạnh hung hãn lao tới.
Rầm!
Một cái miệng đầy m.á.u đột nhiên lao từ chân Mã Đông Mai!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-582.html.]
"C.h.ế.t tiệt!"
Mã Đông Mai phản ứng nhanh, một tay móc lấy eo Lâm Tiểu Bảo, cả hai lập tức lùi vài mét.
Một sinh vật khổng lồ lao lên từ đất, những chiếc răng sắc nhọn sượt qua bắp chân mảnh khảnh của Mã Đông Mai.
Trương Hiểu Quyên lập tức triệu hồi tường đất bao vây con quái vật, miệng lẩm bẩm ngừng, "Cái gì… núi cá sấu?? Cá sấu khổng lồ thời tiền sử??"
Con quái vật dài năm mét, bao phủ bởi một lớp vảy dày, tứ chi cường tráng bám chặt lấy mặt đất, một cái miệng đầy m.á.u phì phò phì những luồng khí đục.
Bị giam cầm trong tường đất khiến con quái vật cảm thấy cực kỳ bực bội, cái đuôi khổng lồ như thép gạt mạnh, quật ngã hai kẻ xui xẻo của căn cứ Linh Phong kịp né tránh.
Hàn Nhị con quái vật một lúc lâu, dùng tay chọc hông Trương Hiểu Quyên, "Anh ngốc ? Cái gì mà cá sấu, rõ ràng là thằn lằn!"
Thằn lằn dài năm mét…
Mọi mặt đều kinh hãi, ở căn cứ Linh Phong vì căng thẳng nên tuột tay, một viên đạn b.ắ.n trúng mắt con thằn lằn khổng lồ.
Rống!
Con thằn lằn khổng lồ lập tức chọc tức, dồn hết sức mạnh lao thẳng về phía căn cứ Linh Phong.
Sức mạnh bộc phát đột ngột giống như xe tăng vượt qua, thậm chí còn húc đổ tường đất.
Các dị năng của ở căn cứ Linh Phong điên cuồng ném về phía con quái vật, nhưng lớp vảy dày đặc là lớp phòng ngự tự nhiên, những dị năng đó ném lên nó đau ngứa, ngược còn con quái vật tức giận hơn.
Triệu Mộc Gia dùng dây leo để chậm bước chân của con thằn lằn khổng lồ trong giây lát, nhưng con thằn lằn khổng lồ c.ắ.n lấy dây leo, thuận thế kéo .
Trong tích tắc, Triệu Vĩ Cương lao tới như tia chớp, dùng tay bẻ gãy hàm hàm của con thằn lằn khổng lồ.
Triệu Vĩ Cương là một dị năng giả song hệ kim loại và sức mạnh, hóa kim loại , dùng bộ sức lực mở rộng cái miệng đầy m.á.u của con thằn lằn, "Đi nhanh!"
"Bố…" Triệu Mộc Gia do dự chần chừ.
Trước sức mạnh tuyệt đối, kỹ thuật đều trở nên vô ích. Con thằn lằn khổng lồ chỉ cần dùng lực đóng miệng , cơ thể Triệu Vĩ Cương bắt đầu cong lưng vì khó khăn.
Sức mạnh khổng lồ khiến mặt đỏ bừng, các mao mạch mặt vì gắng sức mà vỡ hết.
Vào thời khắc quan trọng, Lục Sanh lấy khẩu s.ú.n.g điện, nhắm chuẩn khí quản của con thằn lằn khổng lồ và b.ắ.n chính xác.
Ầm!
Quả cầu ánh sáng to bằng quả bóng bàn bay bụng, bụng con thằn lằn khổng lồ lập tức phát một tiếng nổ trầm đục.
Triệu Vĩ Cương phun đầy máu, loạng choạng hai ngã mặt đất.
【Chúc mừng ký chủ thăng cấp 8, để khuyến khích ký chủ tiếp tục cố gắng, hệ thống sẽ tặng thêm một dị năng.】
【Mở khóa dị năng: Điều khiển khí thể】
Lục Sanh một đầu dấu chấm hỏi. Điều khiển khí thể là cái quái gì?
Có sách hướng dẫn sử dụng dị năng ? Đang chờ, gấp.
Tìm mãi hệ thống cũng gợi ý, đoán chừng vẫn tự lĩnh ngộ.
【Hiệu quả hấp thụ thụ động kiến thức đưa đến miệng hạn, xin ký chủ cố gắng nắm vững dị năng trong quá trình ứng dụng thực tế.】
【Hệ thống sẽ lừa , mong .】
Lục Sanh: "…"
Hay là chúng chuyện về xe lắc hình cừu nhỏ .
Dù cằn nhằn, cô vẫn thử khẽ động động ngón tay.
Khác với đây, Lục Sanh bây giờ chỉ cần khẽ cử động khớp ngón tay là thể cảm nhận dòng khí yếu ớt chảy giữa các ngón tay, dường như đang tập trung hoặc dẫn đường lên xuống theo động tác của cô.
Khi cô thử tập trung tinh thần lực đầu ngón tay, thể rõ ràng cảm nhận luồng khí vô hình tập trung thành cột khí.
Lục Sanh thử dùng ngón trỏ chỉ xác con thằn lằn khổng lồ đất.
Ầm!
Một luồng khí mạnh mẽ lập tức xuyên qua xác nó, tạo một lỗ thủng to bằng nắm đấm.
Trương Hiểu Quyên bên cạnh giật , dùng tay vỗ vỗ lỗ thủng đó, "C.h.ế.t tiệt, giờ cô g.i.ế.c cần d.a.o nữa ? Trước đó ít nhất còn dùng quả cầu điện để vẻ, giờ thì thèm bộ nữa…"