Một cô gái  ảnh đại diện là chú ch.ó nhỏ đeo kính râm trong nhóm cầu cứu, còn kèm theo một tấm ảnh.
Trên ảnh cánh tay và cổ của cô gái  muỗi đốt nát, một hàng mụn nước và cục sưng to   đáng sợ.
Ảnh đại diện    quen mắt, Lục Sanh mở tài liệu xem, là Tưởng Lan ở lớp bên cạnh.
Muỗi biến dị  độc tính cực mạnh,  c.ắ.n nhẹ thì sưng đỏ nhiều ngày  giảm, nặng thì sốt hoặc hôn mê. Như Tưởng Lan  c.ắ.n nặng như , sơ suất một chút là  thể nhiễm trùng tử vong.
Trong nhóm  ai trả lời Tưởng Lan.
Thuốc men  thị trường   chính phủ hoặc những   đường lối kiểm soát từ lâu,  bình thường căn bản  mua .
Đặc biệt là các sự kiện côn trùng biến dị ngày càng nhiều, dù  t.h.u.ố.c cũng đều giấu kín, ai  nguyện ý lấy  cho  khác dùng?
Lần  cho Tưởng Lan mượn,    khác cần dùng,  ai cho mượn  ?
Tuyền Lê
“Làm ơn  mà,   thể bỏ tiền mua! Thật sự ngứa  chịu nổi!”
Tưởng Lan gửi một đoạn thoại, giọng  mang theo tiếng .
Lục Sanh từ trong  gian tìm  một hộp t.h.u.ố.c bôi chống côn trùng cắn,  lấy thêm một hộp t.h.u.ố.c kháng viêm và tăm bông cồn i-ốt, cho  túi nhỏ đưa cho Tráng Tráng.
“Em  gửi đến 510, về chị sẽ cho em ăn đồ hộp.”
Nghe   đồ hộp, Tráng Tráng chạy như bay.
Kiếp  Lục Sanh và Tôn Điềm Điềm từng ba ngày  ăn  một miếng cơm, Tưởng Lan  cho các cô hai miếng bánh quy mốc.
Lần  cô đưa thuốc, coi như trả  ân tình cho Tưởng Lan, con đường    thế nào thì dựa  chính cô .
“Có nước ! Các   mau mau hứng nước!”
Trong nhóm hỗ trợ đột nhiên   @  bộ.
Lục Sanh đến nhà bếp mở vòi nước, dòng nước chảy chậm hai phút mới hứng đầy một bát nhỏ. Không chỉ dòng nước yếu, còn bẩn,  mùi gỉ sét.
“Để đảm bảo nhu cầu sinh hoạt hàng ngày của  dân, chính phủ  khẩn cấp đào sâu đường ống nước ngầm. Từ ngày hôm nay, mỗi ngày từ 12 giờ đến 13 giờ sẽ cung cấp nước giới hạn, xin  dân chú ý tích trữ nước.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-62.html.]
Trên tivi đột nhiên phát  thông báo khẩn cấp.
“Có nước   nước ! Nhanh nhanh rửa mặt!”
Trong nhóm vô cùng phấn khích.
   vui   lo,  lâu   vài nữ sinh trong nhóm phàn nàn.
“Sao tầng năm    chút nước nào ?”
“Tầng sáu cũng , vòi nước sắp vặn  gãy , một giọt nước cũng  .”
Nước ngầm vốn  khan hiếm, lượng nước ít ỏi  áp lực nước cũng  đủ, căn bản  cung cấp  lên tầng cao.
Lục Sanh   nhu cầu tranh giành nước, rửa một quả ổi ăn  gặm  thu dọn vật phẩm chiến lợi phẩm  thu .
Chiếc Cartier Ballon Bleu, Lục Sanh dù  ăn thịt heo cũng từng thấy heo chạy,  rõ giá trị  nhỏ.
 lúc điện thoại hết pin   từ khi nào, đeo nó  tay còn tiện xem giờ.
Lục Sanh  cài xong dây đồng hồ, ngoài cửa  truyền đến vài giọng nữ ngọt ngào, nũng nịu.
“Anh Tiêu,  mở cửa cho bọn em xin ít nước   ạ?”
Giọng     mười năm công lực thì  thể nào nũng nịu đến thế, suýt nữa  nổ tung đầu Lục Sanh.
Là mấy cô bé tầng năm tầng sáu xách xô nước   cửa sắt.
“Anh Tiêu  ở nhà  ạ?”
Cô gái dẫn đầu dùng cán chổi gõ nhẹ  cửa phòng 402 qua cánh cửa sắt.
Lục Sanh liếc qua camera giám sát, cổ áo váy hai dây của cô  suýt hở đến rốn, quần short jean còn ngắn hơn cả quần lót của Lục Sanh.
Tuy rõ ràng   cuộc sống khá chật vật, nhưng cô  môi đỏ răng trắng vẫn  xinh .
Không giống đến xin nước,  giống như đến xin giống.
Chuyện  cô  lạ gì, trong mạt thế những  phụ nữ  thể tự  tìm kiếm vật tư thường chọn dựa  đàn ông để sinh tồn. Ba năm mạt thế, cô chứng kiến sự cạnh tranh giữa phụ nữ còn nhiều hơn cả 20 năm  cộng .