Người Ta Sinh Tồn Vật Vã,Tôi Mở Hack Gặp Đâu Quét Đó - Chương 64
    Cập nhật lúc: 2025-10-21 09:34:12
    Lượt xem: 33 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cát vệ sinh dễ dọn dẹp, hút nước và khử mùi, chỉ cần dọn dẹp kịp thời mỗi ngày, sẽ ảnh hưởng lớn đến cuộc sống.
Hơn nữa khi mùa mưa đến, còn thể dùng để hút ẩm.
“Lượng cát vệ sinh trữ, đủ cho bốn chúng dùng ?” Tôn Điềm Điềm ngượng ngùng hỏi nhỏ.
Tiêu Ngọc tai thính, lớn , “Không , chủ yếu là hai cô gái các em dùng, và thầy Hứa thể dùng chai lọ.”
“Anh đây hai chai nước Tái Sinh.” Tiêu Ngọc chỉ hai chai rỗng ở góc tường.
Hứa Diệc đang cắm cúi trộn xi măng, thể khựng , “ tạm thời cần.”
Tiêu Ngọc ngẩn , kinh ngạc, ánh mắt vô thức quét qua một vị trí thể miêu tả, thôi, “Hình như còn một cái chai đựng đào ngâm ăn xong…”
Lục Sanh: “……”
Tôn Điềm Điềm: “……”
Trán Hứa Diệc nổi lên một đường gân xanh.
“Tiêu Ngọc, thì ai coi là câm .” Tôn Điềm Điềm bịt miệng Tiêu Ngọc .
…
Mọi bịt kín nhà vệ sinh của ba phòng ký túc xá, là một giờ chiều.
Trong nhóm hỗ trợ thêm mấy tin nhắn @ Tiêu Ngọc, đều là mấy cô gái lầu, gọi một tiếng Tiêu thiết.
Tôn Điềm Điềm sắc mặt từ nhiều mây chuyển sang âm u, tức giận tivi.
“Trưa nay ăn gì?”
Để dịu bầu khí, Lục Sanh chủ động bếp.
“Điềm Điềm thích ăn cua, ăn cua .” Tiêu Ngọc vẻ mặt lấy lòng, liều mạng nháy mắt với Lục Sanh, lon ton lấy cua thông từ biệt thự trong rừng mang về khỏi tủ lạnh, “Ăn cái .”
“Còn thầy Hứa thì ?” Lục Sanh hướng ánh mắt về phía sức lao động chính của hôm nay.
Hứa Diệc mỉm nhạt, “Ăn gì cũng .”
Không ai phản đối, Lục Sanh xách con cua to bếp.
Con cua to và béo, tám cái chân dang rộng gần một mét, Lục Sanh bẻ gãy chân cua mới miễn cưỡng nhét nồi.
Nước sôi hấp mười lăm phút, mở nắp cả gian bếp đều là mùi cua tươi ngọt.
Cắt chân cua , phần thịt chân dày hai ngón tay chỉ cần kéo nhẹ là thể lột nguyên vẹn.
Bốn bát cơm trắng trong veo múc , đổ thứ nước cốt cua béo ngậy cơm, thêm một nhúm rong biển vụn giòn tan trộn đều, cuối cùng đặt từng sợi thịt cua rõ ràng lên cơm.
Gạch cua và trứng cua hương vị nồng đậm, tan chảy trong miệng. Hạt cơm và gạch cua hòa quyện hảo, hạt cơm mềm mại hấp thụ tinh túy của hải sản, mang cảm giác trơn mượt, ngọt ngào, cộng thêm cảm giác dai của thịt cua ở chân, ăn một miếng là mãn nguyện.
Bốn ăn ngấu nghiến, ngay cả Tôn Điềm Điềm vốn ăn nhiều cũng ăn hai bát.
Tráng Tráng cũng chia cho một cái chân cua, vui vẻ l.i.ế.m láp một lúc lâu.
Tuyền Lê
Ăn no dễ buồn ngủ, Lục Sanh chuẩn về phòng 403 đ.á.n.h một giấc, ngoài cửa sổ đột nhiên một bóng đen lướt qua.
Bịch!
Tiếp theo là một tiếng động trầm đục.
“Có nhảy lầu!”
Trong lầu ai đó hét lên.
“Hình như là Lâm Đống.” Tiêu Ngọc dậy đến bên cửa sổ, vẻ mặt kinh ngạc.
Cánh tay và đùi Lâm Đống vài vết đao rõ ràng, đầu đập mép bồn hoa lầu, tại chỗ còn động đậy.
“Là nghĩ quẩn tự sát ?” Tôn Điềm Điềm bịt miệng, liếc lập tức đầu .
Hứa Diệc chút xao động, đôi mắt hẹp dài cặp kính gọng vàng khẽ híp , “Từ góc độ và phương hướng t.h.i t.h.ể rơi xuống, lẽ là ném từ lầu xuống.”
“Hả?”
Tôn Điềm Điềm và Tiêu Ngọc .
Chưa dứt lời, lầu thêm vài .
Người ở vị trí trung tâm là Tần Thú và Bạch Sương Sương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-64.html.]
Bạch Sương Sương khí sắc hơn một chút, dịu dàng dựa lòng Tần Thú.
Số còn đều là những gương mặt quen thuộc của hội học sinh, Đàm Tĩnh vẻ mặt u oán từ bên cạnh.
Tần Thú xổm xuống xem Lâm Đống, xác định Lâm Đống tắt thở, một nhóm hùng hổ về.
Hai phút , trong nhóm hỗ trợ một tin nhắn @ thể.
Đàm Tĩnh: “Một lát nữa hai giờ đúng, đến ký túc xá phòng thầy Tần họp, đến thì tự chịu hậu quả.”
“Đều đói đến bò dậy nổi , còn họp cái gì chứ? Rảnh rỗi sinh sự ?”
“Có hậu quả gì chứ?”
Trong nhóm mờ mịt, đang bàn luận nọ, Tần Thú đột nhiên gửi một tin nhắn thoại.
“Họp là để bàn bạc về sự phát triển và quy chế chung của tập thể , nếu ai đến tham gia họp, chính là tuyên bố cùng lòng với . Đã nhà, thì kết cục sẽ giống như Lâm Đống.”
“Bây giờ thông báo cho các là cho các cơ hội, đừng voi đòi tiên, đợi lão tử đích đến bắt thì mới sợ!”
Lục Sanh khẽ nhíu mày, Lâm Đống chẳng lẽ là Tần Thú ném xuống lầu?
Suy đoán nhanh chóng xác nhận.
“Tiểu Chu gửi tin nhắn, Lâm Đống hôm nay cãi với Tần Thú, c.h.é.m thương ném xuống lầu.” Tiêu Ngọc điện thoại, vẻ mặt nghiêm túc.
Lục Sanh nhướng mày, tên bây giờ cũng ngang ngược ?
“Thằng súc sinh hình như còn ngủ với ít nữ sinh trong lầu.” Tiêu Ngọc hừ một tiếng, ném điện thoại cho Lục Sanh, “Còn để thằng cha mở hậu cung ở Đại học Kinh.”
Lục Sanh mở lịch sử trò chuyện xem lướt qua.
Hóa Tần Thú hai ngày dẫn một bộ phận trong lầu tìm vật tư lập uy, vài đàn em thì càng thêm kiêu ngạo, dùng thịt muối, gạo các loại vật tư cơ bản nửa dụ dỗ nửa cưỡng ép ngủ với ít nữ sinh.
Trong đó bao gồm cả Đàm Tĩnh và Bạch Sương Sương.
Vốn Đàm Tĩnh là sủng ái nhất bên cạnh Tần Thú, nhưng Bạch Sương Sương thì mất sủng.
Thảo nào lúc nãy Đàm Tĩnh vẻ mặt u oán, giống như ở lãnh cung thêu đế lót giày ba năm.
Một trong lầu ưa , hoặc Tần Thú đ.á.n.h cho yên phận, hoặc giống như Lâm Đống xử lý trực tiếp cho c.h.ế.t.
Kiếp , khi môi trường sinh tồn dần định, khắp nơi hình thành nhiều tập thể tổ chức theo khu dân cư hoặc tòa nhà ký túc xá, phần lớn đều do sức chiến đấu mạnh nhất lãnh đạo.
Với tư cách là lãnh đạo, thể phân phối tài nguyên của tập thể, hưởng thụ phụ nữ trong tổ chức, giống như một thổ hoàng đế chiếm núi xưng vương.
Lục Sanh nhớ rõ ràng, kiếp Tần Thú ngay cả trong những tập thể cũng chỉ là một nhân vật nhỏ thường xuyên đánh, trở biến lợi hại như .
“Vậy chúng họp ?” Tôn Điềm Điềm mím chặt môi.
“Không .”
Lục Sanh và Tiêu Ngọc đồng thanh.
“Hắn tính là cái thá gì, dựa mà sai bảo chúng .” Tiêu Ngọc dùng giấy ăn lau sáng bóng cây nỏ hợp kim, “Hắn dám đến thì thử xem!”
Lục Sanh đặt s.ú.n.g lục vị trí thuận tay trong gian, giơ tay xem giờ.
Hai giờ đúng.
Bốn trong phòng 402 ai gì, lặng lẽ chỉnh trang quần áo và trang .
Tần Thú đó ăn quả đắng ở chỗ Lục Sanh, bây giờ bọn họ họp, lát nữa Tần Thú chắc chắn sẽ đến gây sự.
“Lục Sanh, thứ chỉ chiến lực 8 đang tiếp cận.”
Tráng Tráng đột nhiên căng cứng lưng, hai cái móng vuốt nhỏ lo lắng cào đùi Lục Sanh.
Ngoài cửa truyền đến một loạt tiếng bước chân hỗn loạn, cửa sắt hành lang đập cho kêu bình bịch.
Lục Sanh bế Tráng Tráng lên, dịu dàng xoa bóp cơ bắp căng cứng của nó, Hứa Diệc và Tiêu Ngọc mở cửa ký túc xá .
Chỉ cách một cánh cửa, quả nhiên là Tần Thú dẫn theo một đám đàn em hùng hổ đến gây sự.
"Người chỉ chiến đấu 8, là Tần Thú ?"
Lục Sanh xoa xoa khuôn mặt mũm mĩm của Tráng Tráng, khẽ hỏi.
Đôi tai nhỏ mềm mại của Tráng Tráng khẽ động, xác nhận kỹ càng, "Là ."
Chỉ của nam giới trưởng thành bình thường thường ở mức 2-3, nhưng chỉ của Tần Thú lên tới 8.
