Con trăn  thương điên cuồng vặn vẹo  thể to lớn, tán cây  chịu nổi lực lượng lớn như  nên gãy đổ, cả cành cây và con trăn cùng rơi xuống.
Đồng tử Lục Sanh co rút, nghiêng  né tránh,  đó dùng tay  bóp lấy bảy tấc của con trăn, cho một cú điện giật.
Tiêu Ngọc: "..."
Hắn quả nhiên  nên quá lo lắng cho Lục Sanh.
Con trăn khổng lồ mềm nhũn ngã xuống đất, Lục Sanh cầm đầu rắn  Hứa Diệc, "Có c.h.ế.t ?"
"Hai phát đạn gây mê sẽ  gây tử vong, đại khái hôn mê mười tiếng."
Lục Sanh gật đầu,   dự định, “Tiểu Ngọc,  thể liên lạc với đàn em bán giày của  ? Sáng mai 8 giờ,  cửa Trác Triển Thương Thành.”
“Em  mua gạo?” Tiêu Ngọc nhíu mày, “Tiểu Chu bên  giá hiện tại quá cao, vật tư của chúng  tạm thời đủ dùng,  cần chờ giá  định    ?”
Tuyền Lê
“Tìm  đổi chút tiền.” Lục Sanh từ trong biệt thự lấy  một cái lồng ch.ó siêu to, nhét con trăn khổng lồ  trong, “Dùng con trăn .”
Tiêu Ngọc ngạc nhiên, “Bây giờ khắp nơi đều thiếu lương thiếu gạo, ai mua thứ ? Thịt trăn xử lý cũng khá phiền phức.”
“Sở thích của  giàu   hiểu.” Lục Sanh nhét cái lồng đựng trăn  xe, nháy mắt một cái đầy bí ẩn.
……
Sáng hôm , Hứa Diệc lái xe chở Lục Sanh và Tiêu Ngọc đến thương trường đúng giờ.
Trước cửa thương trường  đông nghẹt, đều là xếp hàng chờ mua gạo hạn ngạch.
Tiểu Chu đội một chiếc mũ che nắng màu hồng, chạy lon ton đến bên cửa xe, “Tiêu ca,  mối  ăn lớn?”
Lục Sanh mở cửa xe, vỗ vỗ  lồng, con trăn khổng lồ  thấy tiếng động liền quằn quại, va  lồng kêu bình bịch.
“C.h.ế.t tiệt…” Tiểu Chu sợ đến suýt ngã  xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-68.html.]
“Còn sống,   thu .” Lục Sanh  thẳng, “Giá  còn kèm dịch vụ trọn gói, bắt rắn sống lấy mật, rút m.á.u ngâm rượu. Bổ thận tráng dương, uống một ly hùng dũng.”
Tiểu Chu cẩn thận  sinh vật khổng lồ trong lồng, lau mồ hôi  trán, “Cái  em  bàn với đại ca .”
Hắn tìm một chỗ tránh ánh nắng gọi điện thoại,  lâu  một  đàn ông cao lớn đội mũ đen  tới.
Tiêu Ngọc bán tín bán nghi, “Thật sự  đường tiêu thụ ? Bây giờ  là mạt thế , ai còn tâm tư tráng dương chứ…”
“Yên tâm , những  giàu  còn chơi bẩn hơn cả  mạt thế.” Lục Sanh cho  một ánh mắt an ủi.
Môi trường sinh tồn mạt thế dù khắc nghiệt đến , khổ vẫn là những  bình thường  tiền  thế lực. Người thực sự giàu  sớm  xây xong hầm trú ẩn, tích trữ đầy lương thực, thậm chí còn xây cả bệnh viện tư nhân.
Trước mạt thế  theo đuổi cô gái nào còn  tốn tiền, bây giờ chỉ cần tùy tiện móc  một túi gạo là  vô  cô gái xinh  chủ động leo lên giường.
Cuộc sống của  giàu chỉ  thể xa hoa hơn .
Mật trăn ngâm rượu bổ thận, thịt trăn hầm bổ dưỡng. Cô  nắm chắc mật mã tài phú nhắm  các phú hào trung niên.
Bổ thận tráng dương, kéo dài tuổi thọ, chỉ cần  thể liên quan đến hai từ khóa kiểm tra chỉ  thông minh , ngay cả giấy vệ sinh Tráng Tráng  dùng qua cũng  thể bán  giá.
Không lâu , Tiểu Chu và  đội mũ đen  bàn bạc xong.
“50 cân gạo.” Người đội mũ đen đưa  năm ngón tay.
Lục Sanh khoát tay, “  cần gạo,  cần tiền. Năm mươi vạn, tiền mặt,   liền .”
Tiền liền  quá dễ gây chú ý, lúc thanh toán dễ  để ý.
Nghe   tiền mặt,  đội mũ đen vui đến mức khóe mắt đều nở hoa, “Được ,    nhé! Bây giờ  gọi  mang tiền đến!”
Mấy ngày  gạo ba ngàn một cân, hôm nay  tăng lên năm ngàn. Hơn nữa  tiền cũng vô dụng,  nhận  hàng.
Hắn đang lo lắng cái két sắt chứa đầy tiền giấy thu   đó dùng để lau mông.
“Còn  hàng ngon thì trực tiếp liên hệ, bây giờ  giàu đều  yếu.”