Sau khi phối hợp thành thạo, chỉ trong hơn một tiếng đồng hồ  vớt lên hơn 200 cân cá sống, ném  cốp xe vẫn còn giãy đành đạch.
Bên Lục Sanh thu hoạch đầy đủ, bên  ngay cả lớp băng cũng  khoét .
“Hình như bọn họ đang để ý chúng .” Tiêu Ngọc thò tay  túi, nắm chặt cây nỏ hợp kim, “Đám    chúng  nửa ngày .”
Lục Sanh trấn định tự tại sắp xếp lưới đ.á.n.h cá, “Chúng  thu dọn, mặc kệ bọn họ .”
Trên đường hẹp gặp  mạnh thì thắng, tận thế cũng càng như .
Một khi họ tỏ  yếu thế, đám   càng sẽ  kiêng nể gì.
Tuyền Lê
Đám   tổng cộng hơn mười , đa  mặc đồng phục công nhân,  giống công nhân nhà máy ô tô gần đó, mỗi  đều xách theo cuốc chim hoặc xẻng tuyết, khí thế hung hăng xông tới.
Người dẫn đầu là một gã đàn ông thô kệch,  đến   chằm chằm  cái cưa máy và lưới đ.á.n.h cá trong tay Lục Sanh.
Những  còn   đống cá chất đầy trong cốp  xe Lục Sanh, ai nấy đều thèm nhỏ dãi, mắt phát sáng.
Nếu  thể mang hết chỗ cá  về, ít nhất cũng đủ cho đám   ăn mười ngày nửa tháng.
“Cô gái nhỏ, cho chúng  mượn cưa máy và lưới.”
Gã đàn ông thô kệch dẫn đầu ngẩng cằm, chỉ  Lục Sanh bên .
Nói là mượn, thái độ  rõ ràng là  cướp.
Lục Sanh bọn họ  để ý, tự  thu dọn cá  mặt đất bỏ  cốp .
“Còn cả chiếc xe  nữa, cũng cho chúng  mượn.” Gã đàn ông thô kệch vác cuốc chim  vai, vươn tay định kéo vai Lục Sanh.
Tay   chạm  vạt áo Lục Sanh, một đạo hàn quang đột nhiên lóe lên.
“A!”
Lưng bàn tay gã đàn ông thô kệch đột nhiên truyền đến một cơn đau thấu xương, che  xem, hóa  là một con d.a.o phẫu thuật xuyên qua lòng bàn tay,  lưng bàn tay chỉ còn lộ  một đoạn cán dao.
Hứa Diệc nhíu mày, khuôn mặt thanh tú mang theo một tia tức giận.
Công nhân nhà máy ô tô thấy đầu lĩnh ăn thiệt, lập tức cầm dụng cụ xông lên, vây lấy Lục Sanh bốn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-82.html.]
Hai nam hai nữ, đều  còn  trẻ.
Mười mấy  bọn họ đ.á.n.h hai  đàn ông, chẳng  là chuyện dễ như trở bàn tay ?
“Dụng cụ, xe, để  hết, các  cút!”
Lục Sanh ngẩng đầu, giọng nhàn nhạt, “Vậy chúng  thì ?”
“Quan tâm gì đến tao, hôm nay  để  thì đừng hòng !”
“Hai  phụ nữ cũng để , theo hai tên công tử bột  ích gì, theo chúng  cái gì cũng  cần .” Công nhân nhà máy ô tô thấy Lục Sanh và Tôn Điềm Điềm trắng trẻo liền nảy sinh tà niệm.
Lời  dứt, một cái đinh thép trúng ngay giữa trán.
Người  loạng choạng, nặng nề ngã xuống mặt băng.
Hứa Diệc tay cầm s.ú.n.g b.ắ.n đinh   cải tiến, liên tục bốn phát, phát nào cũng trúng giữa trán.
Công nhân nhà máy ô tô  mới còn kiêu ngạo tuyên bố tức khắc trở nên hoảng sợ. Đám  theo bản năng lùi ,  lùi đến bên cạnh cái lỗ băng mà Lục Sanh bọn họ đào.
Mặt băng   hai nhóm  cứng rắn đào khoét  chịu nổi sự giày vò , lớp băng nổi  chân   mơ hồ xuất hiện hai vết nứt.
Hứa Diệc giơ s.ú.n.g b.ắ.n đinh lên, nhắm  mặt băng  chân đám .
Hắn nhắm vị trí cực ,  đúng là phần yếu nhất của lớp băng. Vài phát s.ú.n.g xuống, lớp băng dày dạn dĩ nhiên trực tiếp nứt !
Công nhân nhà máy ô tô tránh  kịp, bùm bùm bùm  bộ rơi xuống nước đá lạnh thấu xương.
“Cứu! Cứu mạng!”
Trong bản năng sinh tồn, đám   liều mạng quẫy đạp trong nước lạnh, còn  một   bám  mặt băng  kéo chân Lục Sanh.
Vừa chạm  ống quần, tay   chặt đứt ngang cánh tay.
Công nhân kinh hoàng tứ tán bỏ chạy,  dám nữa chọc  Diêm Vương.
Đây nào  nữ sinh trắng trẻo, căn bản là một nữ sát tinh g.i.ế.c   chớp mắt!
“A! Dưới nước  thứ gì đó!”