Người Ta Sinh Tồn Vật Vã,Tôi Mở Hack Gặp Đâu Quét Đó - Chương 90
Cập nhật lúc: 2025-10-22 10:55:56
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dùng đầu lưỡi chấm một chút, mát lạnh còn ngọt, giống như nước đường phèn.
"Uống cái xong phun nước nhỉ..." Lục Sanh chút nước ngọt trong cốc.
Thôi kệ .
Ngửa đầu uống một cạn sạch.
Chút nước ngọt trôi xuống cổ họng, một luồng mát lạnh sảng khoái thấm phổi.
Lục Sanh chỉ cảm thấy mệt mỏi tiêu tan, như nguồn năng lượng vô tận đang truyền máu.
Thử giải phóng dị năng.
Xì!
Quả cầu điện khổng lồ hình thành ở đầu ngón tay Tráng Tráng giật , cụp đuôi co rụt ghế sofa.
Trước đây mỗi giải phóng dị năng hệ điện, Lục Sanh đều tích lũy năng lượng vài giây, hơn nữa khi giải phóng dị năng cơ thể sẽ cảm giác mệt mỏi ngắn ngủi.
bây giờ uống một cốc nước ngọt, eo còn đau chân còn nhức, tùy tiện bóp mười vạn volt.
Ít nhất ăn sống 10 con Pikachu hoang dã mới thể tăng cường hệ điện đến mức .
Lục Sanh lặng lẽ đặt máy chiết xuất tinh chất vị trí an và dễ thấy nhất trong gian, uống canh ăn thịt đều dựa nó.
Cất tinh hạch còn trong gian, Lục Sanh ôm Tráng Tráng leo lên giường.
Mỗi ngày một cốc là đủ, bổ sung quá nhiều dễ chảy m.á.u mũi.
……
Sáng sớm ngày hôm , Lục Sanh dậy sớm chuẩn bữa sáng mang sang phòng 402.
Mì bò kho tàu, sợi mì dai giòn, thịt kho thơm lừng dẻo quẹo.
Nhân lúc Tôn Điềm Điềm và Tiêu Ngọc đang cắm cúi ăn mì, Lục Sanh đổ huyết thanh cường hóa cao cấp tinh chế nước trái cây của Tôn Điềm Điềm.
Còn một cuốn sách chuyển đổi dị năng rơi khi g.i.ế.c dị chủng nhỏ, thêm một thanh sô cô la, lén bỏ sữa nóng của Tiêu Ngọc.
Cơm còn ăn xong, phát huy tác dụng.
Tôn Điềm Điềm là đầu tiên về phòng ngủ, Tiêu Ngọc cố gắng mở mắt rửa bát, trực tiếp ngã vật ghế sofa ngủ .
Lục Sanh ôm Tráng Tráng sốt ruột chờ cả buổi sáng, hai mới từ từ tỉnh .
May mắn , Tôn Điềm Điềm thức tỉnh dị năng băng giá, Tiêu Ngọc cũng nhờ sách chuyển đổi dị năng mà thức tỉnh dị năng hệ nước.
Lục Sanh: "..."
Thế giới quả nhiên thuộc về những kẻ chỉ yêu đương.
Sau mạt thế, dị năng hệ lực lượng và hệ tốc độ sẽ ưu thế nhất định ở giai đoạn đầu, nhưng khi thu thập nhiều tinh hạch hơn, hệ nguyên tố và hệ tự nhiên sẽ trở thành những nghề nghiệp mạnh mẽ ở giai đoạn cuối với cấp độ dị năng tăng lên.
Dị năng hệ băng giá thuộc một nhánh mạnh trong hệ nguyên tố, đặc biệt là ở môi trường nước sẽ như hổ thêm cánh, thể phát huy sức mạnh gấp hai trăm phần trăm.
Tôn Điềm Điềm và Tiêu Ngọc, cặp đôi , một băng giá một hệ nước, vặn tương hỗ lẫn .
Còn một phúc lợi ẩn, khi dị năng hệ băng giá thức tỉnh, khả năng thích ứng với nhiệt độ thấp của cơ thể sẽ vượt xa bình thường. Ít nhất là trong thời kỳ cực hàn hiện tại, Tôn Điềm Điềm thể trải qua dễ dàng hơn một chút.
"Sau chúng sẽ thiếu nước uống nữa chứ?"
Tiêu Ngọc điều khiển quả cầu nước nhỏ trong lòng bàn tay, chơi đùa vui vẻ với Tráng Tráng.
Tráng Tráng dùng một móng vuốt bắt vỡ quả cầu nước, nước b.ắ.n tung tóe lên đầu, meo meo rên rỉ với Lục Sanh.
"Dị năng cần một chút thành thạo, vẫn nên tích trữ nước để dùng dần ." Lục Sanh đeo găng tay và mũ, "Tận dụng tuyết sạch tầng thượng, chúng tiên tích trữ một ít."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-90.html.]
Ba mang theo tất cả các chậu lớn trong ký túc xá, quấn thật kỹ.
Tầng thượng hai ba nhóm đang múc tuyết tích nước, Tưởng Lan cũng ở đó.
May mắn , mùa đông ở Đế Đô cũng nhiệt độ âm mười mấy độ, sinh viên ở nội trú ít nhiều đều hai bộ quần áo ấm.
Tuyết mái nhà trắng xóa và mềm mại, múc chậu mang nhà để một lúc sẽ biến thành nước sạch.
Lục Sanh và hai còn cầm chậu lớn đang xúc tuyết thì lầu đột nhiên truyền đến tiếng xé lòng, đến nhức cả tai.
“Hình như là Bạch Sương Sương và bọn họ……” Tôn Điềm Điềm ló đầu xuống.
Dưới lầu đậu một chiếc xe Jeep Bắc Kinh cũ, Tô Tử Thành và Lý Tưởng đang khiêng từ ghế xuống.
“Ồ, đây chẳng là hoa khôi của chúng , mấy ngày gặp mà tiều tụy thế .” Tiêu Ngọc vẫn còn nhớ Bạch Sương Sương xúi giục đến gây sự, liền mỉa mai châm chọc.
Hai cô gái khiêng xuống xe, một là Bạch Sương Sương, còn một quen nhưng nhớ tên. Cả hai đều ăn mặc xốc xếch, tóc tai bù xù, xuống xe thì lóc om sòm.
Bạch Sương Sương vốn thương một chân, cà nhắc, giờ tư thế trông càng nghiêm trọng hơn, mấy bước như ngã.
Người còn cũng khá hơn là bao, bước chân loạng choạng tòa nhà, phía nhỏ giọt từng chấm đỏ xuống đất.
Tô Tử Thành và Lý Tưởng chuyện nịnh nọt với đàn ông trong cabin, một lúc từ cửa sổ xe ném mấy túi gạo cũ.
“Nộp tiền bảo kê ?” Tiêu Ngọc đầy một đầu dấu hỏi.
Cuối cùng, Tưởng Lan giúp ba giải đáp thắc mắc.
“Tô Tử Thành và Lý Tưởng bằng cách nào quen với mấy tay chị thu tiền bảo kê ngoài trường, mấy ngày nay đưa mấy cô gái trong tòa nhà .”
“Bọn đó đều là súc sinh, chơi đùa với các cô gái đến c.h.ế.t.” Tưởng Lan thần sắc phức tạp, lặng lẽ kéo chặt cổ áo, “Hai hôm qua trở về, còn một miếng thịt lành, lúc vệ sinh cả bồn đều là máu.”
“Để bọn súc sinh chơi vài tiếng đồng hồ mới đổi hai túi gạo, còn cho Tô Tử Thành và Lý Tưởng lấy ba phần.”
Lục Sanh lạnh, ngờ Tô Tử Thành thông minh như , ở thời mạt thế tú bà.
“Người xe là đại ca ?” Tôn Điềm Điềm chỉ đàn ông trẻ tuổi thấp lùn chiếc Jeep Bắc Kinh hỏi.
“, là .” Tưởng Lan gật đầu.
Tuyền Lê
Tôn Điềm Điềm ngạc nhiên trợn tròn mắt, “Hả? Hắn là……”
Tôn Điềm Điềm ngây mấy giây, “Hắn là nhân viên giao hàng của trạm chuyển phát nhanh Tân Diệu trường chúng ?!”
“Hả?”
Ba còn , bao gồm cả Lục Sanh, đều đồng loạt bình tĩnh.
“Thật mà! Tớ nhớ nhầm !” Là khách hàng cực kỳ VIP của trạm chuyển phát nhanh Tân Diệu trường Kinh, Tôn Điềm Điềm thuộc như cháo các nhân viên của trạm, “Hắn tên là Tống Tiểu Cương, ba năm vẫn luôn giao hàng ở trường chúng , giúp tớ gửi nhiều kiện hàng cần trả về.”
Ba còn : “……”
Một nhân viên giao hàng bình thường khi mạt thế giáng lâm trở thành thủ lĩnh của tổ chức tội phạm, đây là cốt truyện sảng văn ?
“Tớ nhớ , đặc biệt là thật thà,thừa nhiều tiền quá còn trả nữa.” Tôn Điềm Điềm dựa lan can thêm một lúc lâu, sợ nhầm, “Sao thể thu tiền bảo kê, còn nhục các cô gái chứ……”
“Rất nhiều lúc, thật thà chỉ là ép buộc trở thành thật thà khi còn lựa chọn nào khác.”
Lục Sanh thần sắc đạm mạc.
Khi năng lực, lựa chọn, ai cũng thể là , thật thà. khi cơ hội, lựa chọn, thì mấy ai thể giữ vững tâm niệm ban đầu.
Bản chất con vốn là thứ phức tạp nhất đời.
Giống như Tô Tử Thành và Bạch Sương Sương, đầu mạt thế hai còn ân ái ngọt ngào. một khi thật sự bắt đầu đói bụng, một liền đầu nhập Tần Thú, còn thể dâng yêu từng là tri kỷ của tay kẻ khác để nhục.
“ bây giờ tiền cũng chỗ để tiêu, bọn họ thu tiền bảo kê ích gì?” Tôn Điềm Điềm nghiêng đầu, vẻ mặt khó hiểu.
“Không thu tiền, thu lương thực.” Sau sự kiện nhà máy đồ hộp, Tưởng Lan trở nên trầm hơn, “Bây giờ bên ngoài yên , đám liền xưng là bảo vệ phạm vi xung quanh đại học, mỗi mỗi tháng giao hai cân lương thực, bằng thì sẽ đuổi khỏi ký túc xá.”