Tề Nghiễm Ninh mỉm , đó tự nhiên đặt tay lên vai Hà An Nhiên.
"Em gái An Nhiên, bảy năm qua em quên luôn ?"
Hà An Nhiên lắc đầu. Sao cô thể quên , ức h.i.ế.p cô ít . Chu Duyên Xuyên đưa cho cô đồ ăn thức uống gì ngon, cuối cùng cũng lừa nuốt bụng hết.
"Đến ăn cơm ?"
Hà An Nhiên gật đầu.
"Tốt quá, cùng ăn , nhiều năm gặp , dù cũng tâm sự thật chứ."
Lúc Tống Trân khiếp sợ nên lời. Thế giới quá vi diệu, An Nhiên nhà cô luôn mang bộ dạng từ chối từ ngàn dặm quen ảnh đế Tề Nghiễm Ninh, hơn nữa vẻ còn thiết.
...
Hà An Nhiên cửa liền thấy Hà Tụng Nghị đang bên bàn ăn.
"Về ?"
Hà Tụng Nghị đang cúi đầu lướt điện thoại, thấy tiếng mở cửa thì ngẩng đầu theo phản xạ điều kiện, khoảnh khắc thấy Hà An Nhiên, Hà Tụng Nghị ngẩn , mặt hiện lên sự khiếp sợ.
"Tụng Nghị, xem ai đây nào?"
Hà An Nhiên gật đầu với cô , mặt biểu tình dư thừa, bởi vì từ lúc gặp Chu Duyên Xuyên cô , gặp Hà Tụng Nghị chỉ là vấn đề thời gian.
Hà Tụng Nghị là diễn viên, cho nên tự định cảm xúc nhanh, cô dậy đến chỗ Hà An Nhiên.
"Em gái An Nhiên, về ?" Lúc chuyện, mặt cô mang theo nụ mỉm tao nhã.
"Vâng." Hà An Nhiên cũng mỉm , đó gật đầu.
"Đứng chuyện gì, xuống ." Tề Nghiễm Ninh giúp Hà An Nhiên và Tống Trân kéo ghế . Mấy đều xuống, lúc Hà Tụng Nghị mới chú ý đến Tống Trân bên cạnh Hà An Nhiên.
Tống Trân thấy Hà Tụng Nghị đang đánh giá thì khỏi căng thẳng, dù thì hai mặt đều là nhân vật phân lượng trong giới giải trí, thể cùng bàn với hai họ, cô căng thẳng thế nào thì khỏi .
"Chào chị Tụng Nghị, em là Tống Trân." Cô chủ động lễ phép chào hỏi với Hà Tụng Nghị.
Hà Tụng Nghị gật đầu: "Tống Trân?" Cô nghiêng đầu suy nghĩ: "Nếu chị nhớ lầm thì em là nữ 3 của 《Cẩm Tú Sơn Hà》 đúng nhỉ?"
"Dạ đúng ạ." Tống Trân gật đầu.
"Hình như em cũng cùng công ty với bọn chị?"
"Dạ !"
"Cố gắng lên, chị xem trọng em."
Tống Trân quan tâm mà lo sợ, cô ngờ ảnh hậu Hà Tụng Nghị ăn bình dị dễ gần như .
"Cảm ơn chị Tụng Nghị."
Tề Nghiễm Ninh Tống Trân, Tống Trân là nữ 3, nhân vật mà cô đóng một đoạn tình cảm vướng mắc với , vài cảnh diễn phối hợp, bộ dạng non nớt của cô, cũng khả năng như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-tinh-trong-mong/chuong-10.html.]
Anh đầu Hà An Nhiên, cô đang cúi đầu, bàn tay vuốt ve ly nước mặt. Anh lấy điện thoại trong túi , ngón tay thon dài bấm màn hình nhanh như chớp.
"Duyên Xuyên xuống máy bay, chúng gọi đồ ăn , một lát nữa sẽ đến."
Động tác vuốt ve ly nước của Hà An Nhiên khựng .
Nước trong miệng Tống Trân cũng suýt chút nữa là phun .
Duyên Xuyên?
Chu Duyên Xuyên!!
Vốn cô còn cho rằng thể thấy Tề Nghiễm Ninh và Hà Tụng Nghị là may mắn, ngờ còn thể gặp Chu Duyên Xuyên!
"À, ừ."
Gọi đồ ăn xong, bao lâu , cửa phòng đẩy . Chu Duyên Xuyên ở cửa, sắc mặt lắm, trông vẻ phong trần mệt mỏi, mặc tây trang màu đen, bên ngoài khoác một chiếc áo cũng màu đen, đang bước từng bước đến đây.
"Duyên Xuyên, đến ."
Hà An Nhiên lên tiếng, chỉ bàn tay đặt đầu gối là nắm chặt .
Hà Tụng Nghị chuẩn dậy thì thấy Chu Duyên Xuyên kéo ghế bên cạnh Hà An Nhiên, tự nhiên xuống.
Chu Duyên Xuyên gần Hà An Nhiên, gần đến mức thậm chí cô còn thể ngửi mùi hương nhàn nhạt , cảm giác quen thuộc buổi tối hôm đó lập tức trào lên khiến Hà An Nhiên như đống lửa, đống than.
"Ừ." Anh nhàn nhạt , gật đầu.
"Ở máy bay nghỉ ngơi chút nào ?" Hà Tụng Nghị săn sóc hỏi .
Hà An Nhiên im lặng dùng dư quang , mặt sự mệt mỏi, hốc mắt tơ máu, hiển nhiên là xuống máy bay chạy đến đây.
"Có ngủ một lát."
Đang chuyện, phục vụ bắt đầu bưng đồ ăn lên.
Mấy Hà Tụng Nghị tự nhiên chuyện, thảo luận về kịch bản của《Cẩm Tú Sơn Hà》, Hà An Nhiên hiểu kịch bản nên bọn họ chuyện bóc tôm hùm đất xào cay [1] mà cô thích nhất.
Cô luôn thiên vị món cay Tứ Xuyên, bởi vì đủ cay, đủ vị nên cô thích. Ông trời cũng ưu ái cô, cho dù cô thích ăn cay như cũng thấy nổi mụn, khuôn mặt giống như trứng gà lột, trắng trắng mềm mềm.
Chu Duyên Xuyên cô đang vô cùng chuyên chú bóc tôm hùm, ăn vui vẻ thì trong lòng khỏi sinh một cảm giác thỏa mãn. Anh thấy ly nước của cô sắp thấy đáy liền tự nhiên thuần thục cô rót nước.
"Uống nước ." Anh đẩy cái ly đến mặt cô.
Động tác bóc tôm của Hà An Nhiên dừng , cô ngẩng đầu Chu Duyên Xuyên.
Trong mắt Chu Duyên Xuyên đầy ý , như tia sáng phát , từng chút từng chút hấp dẫn Hà An Nhiên, khiến cô sợ đến mức nhanh chóng cúi đầu.
"Cảm ơn." Trong cổ rát, cô lấy ly nước yên lặng nhấp một ngụm.
Một màn Hà Tụng Nghị cũng thấy, đồ ăn trong miệng dần trở nên nhạt nhẽo vô vị.