Thật lúc đại học, Từ Diễm thích Bùi Nhạc, bởi vì Bùi Nhạc là con nhà giàu, là thói hư tật . Anh cũng bao giờ cảm thấy Bùi Nhạc thực sự thích , chẳng qua là cô nhất thời ham mới mẻ mà thôi, tiểu thư nhà giàu nào cũng ?
Đối với sự lấy lòng liên tục của cô, luôn lạnh mặt đối đãi, hơn nữa cô luôn là tìm An Nhiên gây phiền toái khiến càng thêm phản cảm, cho nên bao giờ cho cô sắc mặt . Vốn cho rằng lạnh mặt nhiều cô cũng sẽ thức thời, nhưng ngờ, càng lạnh nhạt với cô, cô càng để ý đến , thế cho nên mấy năm đại học vẫn luôn lì lợm dính lấy .
bây giờ, cô gái mắt. Anh bắt đầu thực sự hiểu cô thật lòng, chỉ là cho dù hiểu thì thế nào, điều cô cho .
Trước đây là chướng mắt cô, còn bây giờ, cảm thấy xứng với cô, cho nên thể lời tuyệt tình như , hy vọng cô thể hết hy vọng với .
“Từ… Từ Diễm… Những lời của đều là thật lòng ?” Giọng Bùi Nhạc run rẩy.
“ thế.”
“Thích em thật sự khó khăn ?”
“Không khó khăn, nhưng . Bùi Nhạc, chúng vốn là cùng một thế giới, cô vòng luẩn quẩn của cô, vòng luẩn quẩn của , cho nên xin cô đừng quấy rầy nữa.” Từ Diễm đưa lưng về phía cô, nhẫn tâm mà những lời .
xong, eo liền ôm chặt lấy, cúi đầu hai cánh tay trắng trẻo mảnh khảnh nơi eo .
“Bùi Nhạc, buông tay , buông tha cho chính , đừng giày vò nữa.”
Bùi Nhạc càng thêm ôm chặt , cô lắc đầu thật mạnh: “Không… Từ Diễm, suốt 5 năm… Em thích , suốt 5 năm… Vì trong lòng chỉ Hà An Nhiên … Vì thể em…” Bùi Nhạc ôm Từ Diễm, thành tiếng.
Từ Diễm nhắm mắt , đó kéo tay cô : “Bùi Nhạc, cô tỉnh táo một chút , cô rõ , thích cô. Lúc thích, hiện tại thích, tương lai càng sẽ thích, cho nên cô quên .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-tinh-trong-mong/chuong-100.html.]
Nói xong, chút do dự xoay rời . Anh thể chần chừ nữa, cô, áy náy trong lòng sẽ càng tăng thêm, thể cho cô một chút hy vọng nào.
Bùi Nhạc bóng dáng của Từ Diễm: “Từ Diễm, hề một chút thích em , năm năm , cho dù là một chút hảo cảm trong chớp mắt.”
Bước chân Từ Diễm dừng một chút, giọng luôn lạnh nhạt của truyền đến tai cô: “Không .”
“Không … Không …” Bùi Nhạc mỉm , mang theo nước mắt, chân mềm nhũn, lập tức sụp xuống đất, nước mắt mờ tầm .
Anh bảo cô buông tay, bảo cô buông tha chính , bảo cô đừng tra tấn chính nữa, những lời , cô thể nghĩ tới? Rất nhiều đêm ngủ , cô cũng từng với vô , Bùi Nhạc, quên , thuộc về mày, đừng hy vọng xa vời nữa. Những lời cô đến hàng trăm, hàng nghìn , nhưng cô vẫn .
Khoảng thời gian ở bệnh viện chăm sóc , đó là những ngày tháng vui vẻ nhất của Bùi Nhạc. Đoạn thời gian đó quan hệ giữa hai dần hòa hoãn, lúc tâm tình , hai cũng sẽ đùa, tóm là gần gũi hơn hồi đại học nhiều.
Cô còn cho rằng trải qua chuyện , quan hệ giữa và cô sẽ càng ngày càng , cho đến khi cô thuận lý thành chương đến gần cuộc sống của .
hôm nay cho cô , cho dù nỗ lực như thế nào, cô cũng thể bước lòng .
...
Sáng sớm hôm , Hà An Nhiên tỉnh trong lòng Chu Duyên Xuyên. Bởi vì phòng bệnh giường thừa, cho nên buổi tối hai họ chỉ thể chen chúc một giường bệnh.
Tối hôm qua Hà An Nhiên ngủ khá thoải mái, nhưng cô khổ. Trên lưng cô vết thương, sợ cô cẩn thận đụng đến miệng vết thương, cho nên cả một đêm chỉ dùng một tư thế ôm cô. Cô mà an phận thì , nhưng cố tình cô là ngủ hề an phận. Ngủ còn cọ tới cọ lui trong n.g.ự.c . Anh là đàn ông tràn đầy tinh lực, trong lòng là cô gái mà yêu thương, thể bình tĩnh , cô cọ cả nóng lên nhưng chỗ phát tiết. Cái loại dày vò khiến cả một buổi tối ngủ ngon giấc. Thật vất vả rạng sáng bốn đến năm giờ, cô ngừng nghỉ một thời gian, lúc mới mơ màng ngủ .
Hà An Nhiên duỗi tay nhéo má Chu Duyên Xuyên. Minh tinh đúng là giống thường, cái mặt cũng xài hết bao nhiêu tiền để chăm sóc, làn da của thoạt thậm chí còn hơn của cô, khiến hâm mộ ghen tị.