- Anh đúng là đồ vô ơn. Thật hoang tưởng!
Renee bực bội bước  khỏi phòng,  thể ngăn  chửi thề thành tiếng.
Cô hẳn là điên . Sao  tử tế với   chứ? Cô đang tự   tức giận vô cớ. Với ngần  thời gian, cô  thể về nhà tắm rửa, xem một chương trình và ăn uống.
Lurch  đợi bên ngoài, và khi thấy Renee bước  khỏi phòng tưởng niệm, ông vội vã chào cô.
- Cô Everheart? Sao  nhanh thế?
- Người đàn ông vô ơn đó đang buộc tội và   khó chịu. Tại    ở ?
- Sao  thể như  ?
Lurch tiếp tục cầu xin một cách vô liêm sỉ.
- Cô  bản chất của  chủ Hunt mà. Ông  bướng bỉnh và khắc nghiệt nhưng thực    ý đó. Làm ơn hãy giúp ông . Thúc giục ông  ăn uống và chữa trị vết thương, nếu  ông  sẽ  qua khỏi đêm nay.
-  từ chối! Anh   rằng sự sống  cái c.h.ế.t của    liên quan gì đến ! - Renee nghiến răng, mặt căng thẳng.
- Ôi, !  chủ Hunt  ngã xuống... - Lurch hét lên đầy lo lắng.
- Cô Everheart, cứu với! Cứ đà  thì ông  sẽ c.h.ế.t mất!
Renee nhắm mắt , dậm chân, và  . Cô nghĩ: “Stefan, kiếp   hẳn  nợ  điều đó!”
Stefan  ngã xuống đất. Trán  ẩm ướt, chịu đựng cơn đau từ trận đòn roi.
- Sao cô   ? Cút !
Stefan vẫn kiêu ngạo ngay cả khi  yếu đuối như .
- Im ! Đồ ngốc! - Renee trực tiếp lột quần áo của Stefan mà   thêm một lời nào nữa.
Stefan  đôi vai rắn chắc với những cơ bắp săn chắc  hảo  tấm lưng rộng. Những vết roi  làn da  rám nắng của  khiến   một sức quyến rũ nào đó.
- E hèm!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-vo-cu-khong-the-cham-toi/chuong-107.html.]
Renee nuốt nước bọt khi chứng kiến cảnh đó. Cô nuốt nước bọt và hắng giọng để cố che giấu trái tim đang đập loạn xạ của .
Mặc dù yếu đuối, Stefan  đôi mắt tinh tường nhưng đầu óc minh mẫn và  dễ dàng  thấu sự hấp dẫn của Renee đối với .
- Đàn bà. Lần  cô thích chạm và véo  đến . Cô  định lợi dụng  ? -  Anh hỏi với vẻ mặt lạnh lùng.
- Thật là một kẻ tự luyến! Anh  nhiều quá!
Khuôn mặt Renee  đổi. Cô tức giận đến nỗi vô tình  đổ một lượng lớn thuốc mỡ lên vết thương của Stefan.
Stefan cau mày vì đau và đang nhỏ mồ hôi. Chẳng mấy chốc, một luồng mát lạnh bao quanh  dần  dịu cơn đau. Vết thương của   còn đau nhiều như  nữa.
Renee tiếp tục điều trị vết thương của ,   nhẹ nhàng hơn . Đôi lông mày nhíu  của Stefan từ từ giãn .
Những ngón tay của Renee thon thả và mềm mại. Khi cô vuốt ve lưng , cảm giác như lông vũ của  đang xù lên, truyền một cảm giác nhột nhạt  thẳng  tim .
- Tuyệt quá! Cậu chủ Hunt hiếm khi ngoan ngoãn như , nhưng bà Hunt luôn  cách! - Lurch,  đang trốn bên ngoài phòng, lặng lẽ   phòng và lẩm bẩm một .
Trong bốn năm chung sống, đây là  đầu tiên ông thấy  chủ và bà Hunt hòa hợp và ấm áp như . Khoảnh khắc phi thường đó khiến ông rơi nước mắt.
Đột nhiên, Lurch cảm thấy một luồng khí áp bức từ phía . Ông   và gần như lên cơn đau tim.
- Ông… ông chủ...
- Ông đang  gì mà lén lút   giữa đêm thế? - Ông già Hunt hỏi với khuôn mặt lạnh lùng.
- Ông chủ, chuyện...   như ông nghĩ . Bà Hunt, bà ... - Lurch lắp bắp, cố gắng giải thích.
Ông già Hunt   chỗ khác và .
-   hiểu ông đang cố  gì, nhưng   thấy gì cả.
Sau đó, ông già Hunt rời  như thể   chuyện gì xảy , nhưng ông  thể giấu  nụ   khuôn mặt.
Lúc đó, Lurch đột nhiên nhận  một điều.
“Thật tuyệt vời! Thật tuyệt vời!” Lurch tự nghĩ. Chiến thuật của ông Hunt già rõ ràng là sáng suốt.  như mong đợi, bạn càng lớn tuổi, bạn càng trở nên khôn ngoan hơn!