“Chẳng trách Hunt    ngoài  tối nay. Vậy là    một  phụ nữ khác mà    chơi trò gia đình! Ha, nghĩ đến việc  để gã đàn ông đó ảnh hưởng đến cảm xúc của ! Giá mà   thể tát  mặt bản   trong quá khứ!”
Briar tiến đến cạnh Renee với một nụ  tự mãn.
- Vậy  cô là Renee Everheart hả? Cô vẫn còn ở đây  gì? Stefan  đuổi cô  ? Cút  nào! Cô    hổ ?!
Mặc dù  khiêu khích, Renee vẫn tiếp tục thu dọn đồ đạc theo tốc độ của riêng .
- Này, cô điếc ?  đang  chuyện với cô đấy!
- Xin ,    rõ cô  gì.  chỉ  thấy tiếng sủa của một con đĩ điên rồ! - Renee bình tĩnh  cô .
- Sao cô dám gọi  là đĩ?!
-   gọi. Có vẻ như cô    và  xúc phạm ngay từ đầu. - Renee đáp  khi cô  dậy với hành lý của .
Cô nghiêng đầu  Briar,  đang chặn đường cô.
- Giờ thì xin  nhé. Những chú chó ngoan ngoãn nên  cách tránh đường.
- Sao cô dám! - Khuôn mặt Briar đỏ bừng khi cô dậm chân.
“Cô    là một bao cát sống ? Cô  học cách   như thế từ khi nào ?”
Người quản gia nhanh chóng cố gắng thuyết phục Briar.
- Làm ơn bình tĩnh  , cô Desrosiers. Cô  nên tự   buồn vì một  phụ nữ như thế! Cô sẽ sớm trở thành bà chủ của ngôi nhà  thôi, mụ phù thủy hỗn láo đó chẳng là gì so với cô... Chúng  cũng  sắp xếp một căn phòng cho cô theo lệnh của  chủ Hunt. Để  dẫn đường!
Briar trông  vẻ  vui vì lời nịnh nọt đó. Cô nhanh chóng mất hứng cãi  với Renee và  theo  quản gia  biệt thự.
Renee một  nữa  bỏ  một  bên ngoài. Những cảm xúc lẫn lộn dâng trào trong lồng n.g.ự.c khi cô  chằm chằm  tòa nhà cao tầng. Thật trớ trêu khi cô  trở về đường phố  bốn năm sống ở đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-vo-cu-khong-the-cham-toi/chuong-2.html.]
- Tạm biệt, Hunt. - Renee hít một  thật sâu và rời .
Sau đó, cô chuyển đến một căn hộ nhỏ một phòng ngủ ở trung tâm thành phố.
Cô cảm thấy  giải thoát ngay khi mất  danh hiệu “Cô chủ trẻ thứ hai của gia đình Hunt”. Cô  tự do  bất cứ điều gì   và  còn là chú chim  nhốt trong lồng như  nữa.
Renee lấy điện thoại  và gọi đến một  mà cô  chặn trong bốn năm.
- Bà chủ, cuối cùng cô cũng nhớ  sự tồn tại của ! Đã bốn năm , cô  ! - Một giọng  vui mừng thốt lên ở đầu dây bên .
Người   ai khác chính là Liam Osborne, còn  gọi là một trong Bốn hoàng tử của Thành phố Bãi biển. Mặc dù  bản tính nổi loạn và khó đoán, nhưng  vẫn tỏ   là cấp  khi  chuyện với Renee.
- À mà,    về vụ ly hôn của cô. Chúc mừng nhé! Cô nên từ bỏ cái thằng khốn đó từ lâu !   chắc cô   chuyện  , nhưng khi cô còn là bà Punchbag, tin đồn về cô bắt đầu lan truyền khắp nơi! Nếu mấy ông già đó  rằng cô thực sự là ông chủ tối cao mà họ đang tìm kiếm bấy lâu nay, họ sẽ nổi điên mất! Lần  chúng    gì lớn ?   thể...
- Giữ suy nghĩ đó ! - Renee khó chịu vì   liên tục  nhảm đến mức cô cân nhắc đến việc chặn   .
-   hứa với ông nội rằng  sẽ    cuộc sống đó nữa. Nếu  thực sự coi  là bà chủ của , thì  hơn là  nên giữ bí mật chuyện .
Có vẻ như quá khứ của cô khá “thú vị”,  một cách nhẹ nhàng. Tuy nhiên, cô   tâm trạng để  về chuyện đó.
-  gọi vì   giúp điều tra một chuyện...
Sau khi  chuyện thêm với Liam, Renee cúp máy, chỉ để nhận  tin nhắn từ Stefan.
Tim cô bắt đầu đập loạn xạ khi cô chạm nhẹ  màn hình điện thoại.
[Tòa án Beach City, 9 giờ sáng mai.]
Ngắn gọn và đơn giản, như thể cô  xứng đáng  nhiều hơn thế. Những con bướm trong bụng cô c.h.ế.t ngay lập tức. Cô nhận    ngu ngốc như thế nào khi mong đợi nhiều hơn từ  đàn ông .
[Được thôi.]
Renee trả lời, cũng giống như cái cách của  .