Chẳng mấy chốc, họ  đến một bệnh viện gần đó.
Sau khi bác sĩ chăm sóc vết thương cho Jane, ông  sang Stefan và Renee.
- Vết thương chỉ ở ngoài da nên   gì nghiêm trọng. Cô bé chỉ cần đảm bảo vết thương   ướt và  bôi thuốc mỡ một   buổi sáng và một   buổi tối.
- Vậy thì thật . - Cuối cùng Renee cũng cảm thấy thoải mái.
Cô nắm tay Jane và  với cô bé một cách hối hận.
- Jane, chị xin . Tất cả là  của chị vì   chăm sóc em đủ . Em  thể tha thứ cho chị ?
Jane chớp mắt  và xoa đầu Renee như thể Renee là đứa trẻ.
- Renee, đừng ngốc thế. Chị dễ thương và dũng cảm lắm. Chị  cứu tất cả chúng  nên tất nhiên em sẽ tha thứ cho chị!
Sau đó, Jane  sang  Stefan.
- Stefan,   nghĩ Renee cực kỳ dễ thương và dũng cảm ?
Stefan khịt mũi và lẩm bẩm một cách u ám.
-   , nhưng   não cô   vấn đề nghiêm trọng.
Anh vẫn    bình phục  nỗi sợ hãi ở trung tâm mua sắm. Nếu  đàn ông đó nhanh tay hơn với con d.a.o của , hoặc nếu cô   tháo bom, hậu quả sẽ  thể tưởng tượng nổi!
- Vì chúng  đang ở bệnh viện, tại  chúng   để bác sĩ kiểm tra xem não cô  vấn đề gì ? - Stefan  đó    bác sĩ một cách nghiêm túc.
- Hãy kiểm tra cho cô .
Renee cau mày giận dữ và quát.
- Stefan, đừng ép  quá đáng.   cứu mạng ! Anh  những  cảm ơn  mà còn  những điều tệ hại như  với  nữa! Anh  chút trí tuệ cảm xúc nào ? Anh còn tệ hơn cả một đứa trẻ sáu tuổi!
Stefan giả vờ   thấy cô. Biểu cảm của  vô hồn khi  tiếp tục  chuyện với bác sĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-vo-cu-khong-the-cham-toi/chuong-219.html.]
- Hãy đảm bảo rằng  kiểm tra cô  thật kỹ.  nghĩ rằng cô   vấn đề từ đầu đến chân.
Renee  thể  thoát khỏi kẻ đánh b.o.m mà  hề hấn gì trong trung tâm mua sắm, nhưng Stefan vẫn lo lắng. Anh cảm thấy  hơn nếu cô  kiểm tra kỹ lưỡng.
- Điều đó  cần thiết! - Renee khoanh tay và  bác sĩ một cách bướng bỉnh.
- Bác sĩ, đừng  gã điên đó ,    . Hắn chỉ ghen tị vì   cứu cả ngày trong khi  chẳng  gì cả… Cảm ơn vì  chăm sóc vết thương của Jane. Chúng  sẽ  thôi.
Nói xong, cô kéo Jane .
Cô ngạc nhiên khi thấy Stefan bước  thậm chí còn nhanh hơn họ và gầm gừ với cô.
- Mù quáng. Cực kỳ ngu ngốc.
- Hả? - Renee bối rối.
Gã đàn ông đó mất trí  ? Không  cô mới là   với   như  ? Anh  mới là   xúc phạm cô vô cớ.
Stefan đến thang máy  họ. Anh bước ,   và lạnh lùng  với Renee.
- Từ giờ trở , đừng xuất hiện  mặt  nữa.   bao giờ  gặp  cô nữa.
Anh nhấn nút đóng cửa thang máy.
Renee sửng sốt. Anh  thực sự  rời  ? Cô    phản ứng thế nào.
- Jane, em  nghĩ là    vấn đề ? Chị   gì khiến   tức giận cả. Tại     nổi cơn thịnh nộ? Đàn ông ai cũng ích kỷ như  ? -  Renee hỏi một cách khó tin.
Jane  cô và suy nghĩ một lúc.
- Em nghĩ  Stefan  nhờ bác sĩ kiểm tra chị vì   lo lắng cho chị, nhưng chị từ chối hợp tác, và đó là lý do tại    nổi giận!
- Trước đây khi em  bệnh, bố  em luôn đưa em đến bệnh viện để kiểm tra. Em luôn  và từ chối, và đó là lúc họ nổi giận. – Cô bé khôn ngoan  thêm.
- Lo lắng cho chị ? - Renee lẩm bẩm một cách vô thức. Sự quan sát ngây thơ của Jane  khiến Renee sáng tỏ.
Stefan thực sự  cư xử kỳ lạ với cô trong vài ngày qua. Tuy nhiên,  lẽ    lo lắng cho cô. Phải  một động cơ thầm kín nào đó!