Renee suy nghĩ một lúc  trả lời.
- Nhà   lắm, nên  quyết định  dạo và ngắm cảnh.  trong lúc  dạo,    tiểu, nên… - Để tránh sự nghi ngờ của Justin, cô  hy sinh hình ảnh của .
- Ồ,  hiểu … - Justin  khẩy và .
-  nên đến sớm hơn.
- Anh là đồ biến thái! - Renee cảm thấy tội  vì   dối , nên cô cố đổ  cho .
- Nếu  cứ thế , ngày mai  sẽ về nhà và dừng  bộ trò  .
-  xin ,  của .  sẽ  đùa nữa.  tại  em  ăn mặc như  hầu ? Và lớp trang điểm của em trông cũng kỳ lạ nữa… - Justin  cô với vẻ kỳ lạ.
- Anh  ý gì ? Đây là vẻ ngoài của  khi để mặt mộc. Anh thấy   xí ? Và  lấy chiếc áo  từ tủ quần áo, trông  nên  mặc . Anh đang   rằng  trông giống  hầu ?
- Không. … - Justin   nên lời.
- Không cần giải thích .  mệt , nên   nghỉ ngơi ngay bây giờ! -  Renee kêu lên,  bỏ  ngay lập tức.
Justin  cô dần biến mất khỏi tầm , và một nụ  nhếch mép hiện lên  khuôn mặt .
“Cô  thực sự khiến  cảm thấy tội  mặc dù cô  mới là   !” Anh trầm ngâm, lè lưỡi tỏ vẻ  đồng tình.
Sau khi Renee trở về phòng, cô  quần áo, tẩy trang và quyết định  ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-vo-cu-khong-the-cham-toi/chuong-325.html.]
Chiếc giường thật thoải mái, cảm giác như cô đang ngủ  vải cotton vì nó  mềm. Chẳng mấy chốc, cô chìm  giấc ngủ.
Cô ngủ  sâu đến nỗi cô  mơ một giấc mơ…  chính xác hơn, cô coi đó là cơn ác mộng vì Stefan đang ở trong đó. Trong giấc mơ, Stefan  cầm một chiếc roi, trói cô  ghế và đe dọa cô.
- Cô dũng cảm  ? Dũng cảm đến mức cô dám phản bội  và kết hôn với một  đàn ông khác! Quay  ngay, nếu   sẽ trừng phạt cô!
Chiếc roi đập xuống sàn với một tiếng rắc lớn. Sau đó,  cầm một thanh sắt nóng và định đánh cô bằng nó…
- A! Không,  sẽ về nhà ngay! - Renee hét lên, vung tay và đá chân.
- Có chuyện gì ? Cháu đang gặp ác mộng ? Đừng sợ, cháu  mà. - Một bàn tay dịu dàng vuốt ve lưng Renee và một giọng  dịu dàng an ủi cô.
Renee ngay lập tức tỉnh dậy khỏi cơn ác mộng và mở mắt  trong trạng thái ngái ngủ. Cô thấy Sophia đang   một cách trìu mến. Trong trạng thái buồn ngủ, cô thấy hình ảnh   lóe lên  mắt, và cô vô thức bám chặt lấy Sophia.
- Mẹ, con nhớ … Bố và   thể ở bên con mãi mãi ?
Trước mặt  ngoài, Renee tỏ  mạnh mẽ và dũng cảm, như thể cô  thể vượt qua  trở ngại cản đường . Tuy nhiên, cô vẫn chỉ mới ngoài đôi mươi, giống như một bông hoa xinh  và mỏng manh. Cô chỉ dễ  tổn thương khi ở cạnh những   thiết.
- Cháu mơ thấy điều gì mà sợ hãi như ? - Sophia thích Renee, và khi bà  thấy Renee trong tình trạng bất lực và dễ  tổn thương như , bà  khỏi cảm thấy thương hại cho cô.
- Đừng sợ,  ai dám  tổn thương cháu nữa . Gia đình Baldwin sẽ bảo vệ cháu.
Renee từ từ lấy  bình tĩnh và nhận  chuyện gì  xảy . Cô  dậy ngay lập tức.
- Cháu xin , cô Sophia.
Hai  bắt đầu trò chuyện, và cuối cùng, một cuộc gọi điện thoại   gián đoạn họ.