Renee  hề bận tâm đến việc  gần đây xuất hiện  các bản tin thời sự. Sau khi rửa mặt, Renee mặc một chiếc váy đen và trang điểm nhẹ, sẵn sàng đến thăm mộ cha .
Hôm nay là một ngày đặc biệt. Đó là ngày giỗ thứ chín của cha  cô.
- Cậu  cần tớ bầu bạn ? - Leia trầm ngâm hỏi.
- Không. Tớ tự lo .
Renee  xa Thành Phố Biển bốn năm. Đây là  đầu tiên cô trở về và cũng là  đầu tiên cô bày tỏ lòng thành kính với cha  quá cố. Cô   nhiều điều   riêng với họ.
Cô lên chiếc Ferrari đỏ hôm qua và phóng nhanh đến nghĩa trang.
Tháng Tám đang là đỉnh điểm của mùa hè, nhưng những bia mộ  im lìm giữa bãi cỏ xanh mướt trong nghĩa trang  lạnh lẽo và tĩnh lặng quanh năm.
Sau khi đỗ xe, Renee đeo kính râm đen,   đến mộ cha  với một bó hoa cúc trắng  tay.
Tuy nhiên, dù  đến sớm, cô vẫn ngạc nhiên khi thấy một bó hoa trang trí   đặt  mộ. Bó hoa giống hệt bó hoa cô  thấy nhiều năm . Cô tự hỏi liệu  ai  bí mật đến thăm cha   suốt những năm qua .
- Ai  nhỉ? - Renee thầm đoán trong đầu.
Nhiều năm , một   bụng  để  một mặt dây chuyền hổ phách tinh xảo  mộ cha  cô. Stefan tình cờ cũng  một mặt dây chuyền giống hệt, nên Renee nghi ngờ chính  là   đến viếng cha  cô lúc đó. Tuy nhiên, nghĩ  thì thấy điều đó thật vô lý.
Stefan là một  đàn ông lạnh lùng. Anh  thờ ơ và  hề quan tâm đến cô. Làm     thể  bụng đến viếng cha  cô, những  chẳng liên quan gì đến  ? Hơn nữa, cô và Stefan  ly hôn nhiều năm . Họ  mất liên lạc và   xa lạ. Anh  khó  thể đến viếng...
- Quên . Mình   nghĩ đến chuyện đó nữa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-vo-cu-khong-the-cham-toi/chuong-380.html.]
Renee lắc đầu và gạt bỏ những suy nghĩ vớ vẩn.
Bố  Renee là  , nên Renee cứ nghĩ rằng bố    một  bạn luôn nhớ nhung và nghĩ đến họ. Người bạn đó chắc hẳn  gửi hoa cho họ hàng năm để tỏ lòng thành kính.
Renee đặt những bông cúc trắng bên cạnh bó hoa. Mắt cô đỏ hoe khi  ảnh bố   bia mộ.
- Mẹ, bố. Hôm nay là ngày giỗ của bố . Con gái của bố    xa, nhưng cuối cùng con bé cũng  trở về thăm bố .
- ... Bốn năm  bốn năm nữa  trôi qua. Thế giới của con   đổi  nhiều... Bốn năm , con  rời bỏ cuộc hôn nhân tan vỡ   con tổn thương. Con cũng rời bỏ  đàn ông  hề trân trọng con, nhưng con  hối hận. Suy cho cùng, cuộc sống của con bây giờ   hơn  nhiều... thực sự là tuyệt vời!
- Con tự hào  rằng con gái của hai     hai  thất vọng. Con     trong sự nghiệp. Con tin rằng chỉ còn là vấn đề thời gian để gia đình Everheart  vươn lên đỉnh cao, trở  thời kỳ hoàng kim  đây. Con cũng  may mắn và  ban phước với hai thiên thần: các con của con, Adie và Abby. Cuộc sống của chúng con sẽ thật viên mãn và ngọt ngào...
- Hãy hạnh phúc nhé. Giờ hai   là ông bà . Lần  khi con trở  Thành Phố Biển, con sẽ mang hai đứa nhỏ đến gặp hai !
Khi Renee , nước mắt cô lưng tròng.
- Mẹ, bố. Xin hãy ban phước lành cho Adie, Abby và con, cho con sức khỏe và may mắn. Con hy vọng  chuyện sẽ !
Không hiểu  nụ  của bố  cô  bia mộ dường như càng thêm rạng rỡ.
Cô tự hỏi liệu bố   vui mừng và tự hào về  nếu họ vẫn còn sống .
Sau khi bày tỏ lòng thành kính, Renee lau nước mắt và gạt bỏ nỗi buồn. Sau khi cảm xúc lắng xuống, vẻ mặt lạnh lùng, vô cảm của cô trở , và cô chuẩn  rời .
 lúc đó, một bóng  đột nhiên xuất hiện.