Với vẻ mặt nghiêm túc  khuôn mặt điển trai, Stefan lạnh lùng .
- Cuối cùng cô  cũng đến  ?
- Hả? Ai ? - Quản lý trông  vẻ bối rối.
- Anh nghĩ là ai?
- Xin , ông Hunt,    ông đang  đến ai...
Những đường nét  hảo  khuôn mặt Stefan gần như tan biến. Cố gắng kiềm chế cơn giận,  hỏi.
- Nếu     đang  đến ai, tại     chuyện với ?
-  chỉ  báo cho ông  rằng chúng  sắp đóng cửa... - Quản lý cụp mắt xuống và thận trọng .
Thật , nhà hàng của họ đáng lẽ  đóng cửa nửa tiếng  .
 vì Stefan Hunt cứ  tạo dáng  cửa sổ mà  hề  ý định rời , nên  ai dám  cho  .
- Ông đang đợi ai ? Ông   chúng  gọi  đó cho ông ?
Quản lý nhà hàng thấy vẻ mặt Stefan lạnh như băng nên mạnh dạn hỏi.
- Không cần!
Khuôn mặt điển trai của Stefan cứng đờ khi đôi môi mỏng của  thốt  những lời đó.
Anh  chấp nhận sự thật rằng Renee,  phụ nữ c.h.ế.t tiệt đó,  dám nhắm mắt  ngơ  !
Hơn 20 năm cuộc đời,  hiếm khi gặp  những thất bại như thế . Anh luôn  thể   bất cứ thứ gì  .
Những  hiếm hoi    đều là vì Renee. Tình cảm của  dành cho cô trở nên phức tạp hơn một chút. Nó khơi dậy trong  một ham  mãnh liệt  chinh phục cô!
- Vậy là cô   gặp  ?  sẽ khiến cô  van xin  gặp cô!
Hình như   vạch  một kế hoạch nào đó. Anh bước  khỏi nhà hàng và  thang máy xuống tầng .
Màn đêm đang buông xuống. Đèn đường mờ ảo. Gần như     bộ  phố. Thỉnh thoảng   một vài chiếc xe gầm rú chạy qua, mang theo những cơn gió lạnh buốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-vo-cu-khong-the-cham-toi/chuong-405.html.]
Với vẻ mặt lạnh lùng, Stefan bước thẳng về phía bãi đậu xe ngoài trời.
Ting ting!
Đột nhiên, tiếng còi xe phá vỡ sự im lặng, rõ ràng là để thu hút sự chú ý của .
Anh   và thấy dáng  duyên dáng của Renee đang uể oải dựa  chiếc xe thể thao mui trần màu đỏ.
Khuôn mặt xinh  của  phụ nữ toát lên vẻ quyến rũ. Đôi môi hồng của cô cong lên thành một nụ  quyến rũ.
- Lâu   gặp,  Hunt.
Tim Stefan đập thình thịch, như thể  một cơn bão đang gào thét bên trong. Anh  bao giờ cảm thấy xúc động như thế , nhưng bề ngoài  vẫn giữ  vẻ bình tĩnh và thờ ơ. Vẻ mặt  vô cùng lạnh lẽo.
- Lâu   gặp ?
Vóc dáng mảnh khảnh của  bao trùm trong một luồng khí lạnh lẽo. Anh từng bước tiến  gần  phụ nữ và .
- Cô chỉ     bốn năm mất tích ?
Renee  chằm chằm   đàn ông đang tiến  gần . Cô  thể cảm nhận  cơn giận đang  kìm nén của . Nếu cơn giận đó bùng phát, hẳn sẽ  đáng sợ.
 cô  hề sợ hãi. Cô vẫn giữ nụ  nhẹ  môi và  một cách thản nhiên.
- Còn gì để  nữa ?
Stefan hít một  thật sâu và  thả lỏng các ngón tay, cố tỏ  thoải mái hơn. Anh khịt mũi lạnh lùng.
-  tưởng cô   với Justin Baldwin . Sao cô   ?
-  tưởng   cuộc hẹn khác. Sao   ở đây? - Renee mỉm  và hỏi  .
Cô  tỏ  thoải mái, mà thực  là đang thoải mái. Điều đó khiến Stefan trông như đang cố gắng quá sức.
Cảm giác bất lực   hiểu   khiến Stefan nổi giận. Anh ghét cảm giác   khác kiểm soát cảm xúc mà  thể  gì .
- Đủ , Renee Everheart!
Anh  thể kiềm chế  nữa. Anh vươn tay về phía đôi vai gầy gò của cô và ôm chặt cô trong vòng tay…