Nghĩa trang khá hẻo lánh. Không chỉ  những bụi cây rậm rạp xung quanh, mà đường  cũng khá gồ ghề.
Màn sương mù dày đặc bao phủ khu vực  cũng dễ dàng ảnh hưởng đến khả năng định hướng. Nếu  sai hướng, khu rừng sẽ trông như một mê cung rối rắm, khiến hành trình càng thêm nguy hiểm.
Renee   đắm chìm  điện thoại, phân vân    nên kể cho Leia  về quá khứ phức tạp của William với Briar  . Rồi đột nhiên, cô cảm thấy    ngã về phía ...
Renee hét lên khi ngã xuống vách đá. Cô đập đầu  một tảng đá lớn đang rơi xuống, và ngay lập tức bất tỉnh.
Trong khi đó, Stefan và Briar  đến mộ đứa bé. Một tấm bia mộ nhỏ  trơ trọi,  đó khắc tên và ngày mất của đứa bé.
- Chào con yêu! Mẹ và chú Stefan đến thăm con đây. Hôm nay con thấy thế nào? Trời  lạnh, nên   chuẩn   nhiều quần áo ấm cho con. Con  thích ? - Briar lẩm bẩm khi quỳ xuống  mộ, đặt vài túi quần áo xuống đất.
Stefan  còn cảm thấy tội  nữa,   đó trông  vẻ  khó chịu. Tuy nhiên,  Briar  bệnh tâm thần,  vẫn im lặng, để  phụ nữ sống trong ảo tưởng của .
Trong  cảnh bình thường, thai nhi sẽ   coi là một con , và trong văn hóa của họ, những  lập mộ cho đứa trẻ  chào đời sẽ gặp xui xẻo. Tuy nhiên, đứa trẻ   coi là một trường hợp đặc biệt, vì nó là đứa con duy nhất của Tristan quá cố và Briar.
Stefan chỉ đồng ý chôn cất thai nhi  khi  phụ nữ liên tục nài nỉ. Họ  đặt nó  một chiếc quan tài đắt tiền, và tìm một pháp sư quyền năng để chôn cất đứa trẻ một cách an  ở khu vực hẻo lánh .
Stefan bắt đầu mơ màng khi Briar tiếp tục lẩm bẩm  mộ. Thỉnh thoảng   liếc  lối  nghĩa trang, nhíu mày.
“Hừ,   phụ nữ đó vẫn  đến? Mình để cô  cách đây chỉ một dặm, đường  cũng thẳng tắp. Đáng lẽ chỉ mất hai mươi phút là đến nơi,  mà  hơn một tiếng ! Cô   ?!”
Khi Briar  xong, cô ngẩng đầu lên hỏi.
- Stef, cô Everheart  ? Em  chuyện với em bé xong . Chúng   nên đợi cô  ?
Stefan  đồng hồ đeo tay và đáp  một cách vô cảm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-vo-cu-khong-the-cham-toi/chuong-418.html.]
- Chúng  đợi thêm một chút nữa.
Họ đợi thêm ba mươi phút nữa, nhưng Renee vẫn  thấy .
 
Briar lau nước mắt, giọng run run vì buồn bã.
- Đi thôi, Stef, em  nghĩ cô  sẽ đến sớm . Em thấy cô Everheart  hề hối hận vì lúc đó   em đau lòng, cô  cũng  nghĩ   chịu trách nhiệm cho cái c.h.ế.t của con em.
- Có lẽ cô  vẫn coi em là  tình tồi tệ  phá hủy cuộc hôn nhân của cô . Có lẽ cô  nghĩ em đáng  mất con và chịu  phận ! Chắc giờ cô   về nhà . Ý em là, cô    thánh nhân ,  tại   đến thăm mộ con em? Nếu cô    thì đừng ép cô   …
Stefan im bặt, vẻ mặt càng lúc càng lạnh lùng.
Briar tiếp tục.
- Và cô  cứ  mãi về chuyện tử cung nhân tạo  xe, giục chúng  sinh thêm con nữa! Cô  chỉ đang chế giễu chúng  thôi,  ? Cứ như thể cô  đang cố tình  tổn thương  khác ! Nếu cô   thật lòng đến thăm mộ con em, thì em  cần cô  đến đây, và con em cũng  cần cô  đến đây! Thôi  thôi.
Người đàn ông siết chặt nắm đấm, đúng như   nghĩ. Anh  hiểu Renee đang nghĩ gì khi giục  sinh thêm con khi họ đang  đường đến thăm mộ một đứa bé  chết.
“Cô  chắc chắn  ý đồ !”
- Em  đúng,   quá ngây thơ. Cô  vốn dĩ là một  lạnh lùng và ích kỷ; nếu cô  thực sự cảm thấy tội  về hành động của , cô   đến thăm mộ đứa trẻ từ lâu . Cô    biến mất suốt bốn năm trời.
Stefan hít một  thật sâu, tự nhủ   giữ đầu óc tỉnh táo và đừng hy vọng  phụ nữ đó sẽ  đổi. Thế là, khi hoàng hôn buông xuống,  lái xe  khỏi khu rừng với Briar   ghế phụ.
Dưới ánh trăng mờ ảo, Renee cuối cùng cũng tỉnh . Đầu cô  cuồng, chân trái  gãy, và cô  thể cử động.