Người Vợ Cũ Không Thể Chạm Tới - Chương 422

Cập nhật lúc: 2025-08-01 02:18:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

- Hả? - Renee chằm chằm bờ vai rộng của đàn ông ánh trăng mờ ảo. Cô vẻ do dự và đáp .

- Như phù hợp, ?

- Đừng chần chừ nữa. Nếu em lên, sẽ bỏ em đây. - Stefan lạnh lùng . Thực , còn nhiều thời gian với cái chân trật khớp, và sẽ thể giúp gì nếu họ cứ trì hoãn.

- À, , . Nếu cứ khăng khăng. - Renee và vòng tay qua cổ đàn ông, dồn bộ sức nặng của lên .

- Giữ chặt nhé. - Stefan nhắc nhở phụ nữ và cố gắng hết sức để dậy. Mặc dù vóc dáng cao lớn, nhưng việc chịu đựng trọng lượng quá khổ khiến loạng choạng qua .

Renee nín thở, dám cử động một chút nào, và nhẹ nhàng hỏi.

- Này, chứ? Sao cảm thấy cõng khó khăn thế? Cứ như sắp ngất !

- Anh… ! - Stefan nghiến răng, khó nhọc .

Xương ống chân trái của như thể gãy, cơn đau như hàng ngàn mũi kim đ.â.m da thịt.

Trán, lưng và lòng bàn tay đẫm mồ hôi, nhưng thể dừng , cũng thể để Renee nhận vết thương. Cứ thế, tiếp tục leo lên đường chính, từng bước một, cam chịu cơn đau dữ dội…

- Này Hunt, chắc là chứ? Sao thấy run thế? - Renee thận trọng hỏi. Cô cảm thấy đàn ông đang trong tình trạng khá tệ, nhưng dám hỏi nhiều. Cô hiểu lầm ý và nghĩ rằng cô đang quá lo lắng cho .

- Sao chứ? Em nghĩ cũng yếu đuối như em ? - Stefan cố gắng tỏ bình thường.

- Ồ, khoan , . Em quá nặng để thể yếu đuối, em béo như lợn !

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-vo-cu-khong-the-cham-toi/chuong-422.html.]

- Vớ vẩn! đến 50kg, ?! Anh yếu quá! Sao đổ mồ hôi khi cõng thế?! Thật phí phạm một hình cường tráng! - Renee lắp bắp, vỗ nhẹ lưng Stefan.

Cô thầm nghĩ: “Mình lo lắng vớ vẩn! Hunt ích kỷ, nếu thương, sẽ bỏ rơi ngay lập tức! Anh thậm chí còn chẳng buồn đùa giỡn gọi là lợn nữa chứ!”

Hai ngừng chuyện phiếm, Stefan đang tập trung chịu đựng cơn đau. Chẳng mấy chốc, họ đến đường chính.

Anh mở cửa xe và đặt Renee ghế .

- Ở yên trong xe một lúc, kiểm tra xem sóng . Nhờ ai đó cứu em… Anh chỉ thắc mắc em ăn uống thế nào mà nặng thế , nhưng sẽ hỏi thêm gì nữa.

- Anh và những lời lăng mạ c.h.ế.t tiệt của … Nếu tìm ai đó đưa chúng khỏi đây, thì tiêu đời ! - Renee kiểm tra điện thoại. Cô phấn khích kêu lên khi thấy hai vạch sóng cột sóng.

- Có sóng ! Nào, cho mật khẩu của ! sẽ gọi đến ngay!

Stefan gì, tay vẫn đặt chân trái, vẻ mặt càng lúc càng đau đớn. Những ngón tay đẫm máu.

- Sao gì cả? Mật khẩu của là gì? - Renee đàn ông, hoảng hốt giục .

Stefan ban đầu giật điện thoại từ tay cô, nhưng lo Renee phát hiện vết thương của . Sau một thoáng ngập ngừng, khẽ .

- 000809.

- 000809? Được , hiểu ! - Renee lập tức nhập mật khẩu, tự hỏi dãy đó quen thuộc đến .

- Khoan , mật khẩu ý nghĩa gì đặc biệt ? Sao cứ cảm giác thấy ở ?

- Không . Gọi ngay , nhanh lên! - Stefan , như thể đến giới hạn. Cơn đau khủng khiếp khiến khuôn mặt tái nhợt và mồ hôi chảy ròng ròng.

Loading...