- À, chuyện dài dòng lắm. Đưa em và   đến bệnh viện ngay ! - Renee , vì cô  họ   thời gian để tán gẫu, nhất là khi Stefan đang trong tình trạng nguy kịch.
- Được ! - Liam gật đầu, kìm nén sự oán giận dành cho  đàn ông  và bế   lên xe.
Sau đó,  lái xe nhanh nhất  thể đến bệnh viện gần nhất.
Đến nơi,  bế Renee  tay, hét  phòng cấp cứu với vẻ mặt hoảng loạn.
- Bác sĩ ơi,  ơn giúp  với!
Tuy nhiên, Renee    Stefan,  vẫn đang  trong xe. Cô nắm lấy tay Liam và .
- Đừng lo cho em lúc , tình trạng của   còn tệ hơn em. Anh  nên  điều trị !
Liam luôn  theo  mệnh lệnh của Renee, nhưng   thì khác. Anh vẫn đang lao nhanh qua hành lang như thể đang tham gia một cuộc chạy marathon.
Rồi  cúi xuống  chuyện với  phụ nữ trong vòng tay .
- Renee,   yêu và kính trọng em, nhưng xin em đừng quên rằng  chỉ là một  đàn ông. Anh  nhân hậu như em nghĩ . Anh   hết sức  để đưa   đến bệnh viện . Anh xin ,   thể  gì hơn thế nữa!
Cuối cùng, Renee  đưa  phòng phẫu thuật ngay lập tức, các bác sĩ  cố gắng hết sức để  định tình trạng của cô.
Cô  chấn động não và chân   gãy. Mặc dù  nguy kịch, cô vẫn  theo dõi suốt một ngày để đảm bảo tình trạng của cô     định.
Vì ,  một ngày, Renee cuối cùng cũng  chuyển từ phòng chăm sóc đặc biệt sang phòng bệnh thường và  thể liên lạc với những  khác. Chân cô hiện đang  bó bột, và  bộ cơ thể cô    giường.
Liam, mặt khác, đang cầm một bữa ăn bổ dưỡng  tay, tiến về phía cô với vẻ mặt lo lắng.
- Sếp thấy  ? Có đói ? Cả ngày nay  ăn gì . Thôi nào, ăn chút gì .
Renee chắc chắn đang đói cồn cào, nhưng cô chẳng  hứng thú gì. Thay  đó, cô nắm lấy tay Liam và vội vàng hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-vo-cu-khong-the-cham-toi/chuong-424.html.]
- Stefan Hunt thế nào ? Chân    chứ?
Nghe , vẻ mặt Liam tối sầm , cố gắng lảng tránh chủ đề . Anh múc một thìa cháo và cố gắng an ủi Renee, như thể cô là một đứa trẻ.
- Sếp   cháo hải sâm  bổ dưỡng ? Anh   nó còn  tác dụng chữa lành vết thương nữa. Ăn một chút khi nó còn ấm .
Renee đẩy thìa , khăng khăng   tình hình của Stefan. Giọng cô  đòi hỏi  gay gắt.
- Stefan Hunt thế nào ? Em chỉ  thể ăn khi    an  thôi.
- Đã bốn năm  mà em vẫn  quên    ? - Liam đặt thìa xuống, vẻ tươi vui  khuôn mặt điển trai của  giờ   thế bằng vẻ u sầu.
- Dù   ở bên em bao nhiêu năm, dù  sẵn sàng  bất cứ điều gì vì em, dù   đánh cược cả tương lai của gia tộc Osborne vì em...  vẫn  thể  thế   ,  ?
- Liam, đừng như . Anh  em   ý đó, em chỉ là...
- Đừng  thế... đừng đối xử với  như thể  là thú cưng của em. Anh cũng sẽ  gọi em là Sếp nữa. Em  nhận  chúng  sắp kết hôn ? Trông chúng   giống một cặp đôi ?
Ánh mắt Liam tràn ngập tình yêu thương và sự ngưỡng mộ sâu sắc dành cho cô. Anh luôn  hỏi cô những câu hỏi , nhưng   rằng nếu  ,  sẽ chỉ tự  nhục .
Anh nghĩ rằng   thể chạm đến trái tim Renee kịp thời, và  nghĩ cô sẽ quên Stefan Hunt. Anh  bao giờ ngờ rằng cô  dính líu đến  đàn ông đó nữa.
Anh  thể cứ giả vờ rằng   với chuyện .
- Người đàn ông vô tâm đó là    em tổn thương nhiều nhất,  tại ... Tại  em vẫn  quên  ? Anh  thực sự tuyệt vời đến  ?! -  Liam giận dữ hỏi,  thể kiềm chế cảm xúc thêm nữa.
Renee hiểu tại    nổi giận, nên cô  giận  vì  hét lên. Thay  đó, cô bình tĩnh   đàn ông.
- Anh   tại  em  lo lắng cho   đến  ?
- Còn lý do gì nữa? Em  thể buông tay  ! Em vẫn còn yêu  ,  ?! - Liam nhổ nước bọt   , giọng điệu giận dữ.