Renee vô thức mím môi nhưng  trả lời , cô tự nghĩ: “Anh   hiểu lầm điều gì. Tại    giả vờ  ?”
Đôi mắt đen của Stefan tập trung  cô, và  .
-   quan tâm cô hiểu lầm điều gì, nhưng    cô suy nghĩ quá nhiều.   tất cả những điều  để cảm ơn cô  cứu . Ngoài ,    ý định nào khác.
Nghe xong, cô  nhạo chính . Cô    suy diễn quá nhiều  hành động của .
Anh  bao giờ thích cô trong bốn năm qua, nên  thể nào   tình cảm với cô lúc !
- Tốt lắm. Sau khi ly hôn, chúng  sẽ  gặp  nữa. - Cô lập tức thả lỏng và  đùa.
Stefan chỉ mím môi và   một lời. Anh cũng nghĩ như , nhưng   thấy vui khi  cô  .
Renee xắn tay áo lên, chỉ  vết thương của  và .
- Nhìn , vết thương của  đang lành .   thể tự chăm sóc bản . Bây giờ   thể  .
Anh   vết sẹo và hỏi một cách thờ ơ.
- Thuốc ?  sẽ bôi cho cô.
- Không. Không cần thiết .  tự  .
Stefan chẳng quan tâm gì đến sự từ chối của cô. Anh tìm thuốc và bôi lên  cô. Vết sẹo dài và sâu hơn  nghĩ. Anh  thể tưởng tượng  cô đau đớn thế nào khi  vết thương .
- Ah! Đau quá. - Renee rít lên qua kẽ răng.
- Chịu đựng ... Nếu cô sợ đau, tại   tỏ  mạnh mẽ và   hùng? - Anh nhẹ nhàng thổi  vết sẹo của cô và lạnh lùng .
- Này!   thương vì !
Cô tức giận đến mức  đánh !
- Đừng  những điều ngu ngốc như thế  nữa.   đáng để mạo hiểm . - Anh  vết sẹo của cô và  bằng giọng khàn khàn.
Anh vốn mạnh mẽ, nên  thích nợ  khác một ân huệ.
Điện thoại của  reo khi  xoa thuốc lên vết thương của cô. Renee  thấy tên  màn hình và nhận  đó là Briar gọi cho .
- Anh   máy ? - Cô hỏi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-vo-cu-khong-the-cham-toi/chuong-52.html.]
Stefan do dự một lúc  khi đặt thuốc xuống và  máy.
- Stefan,  đang ở ? Anh  thể đến bệnh viện một lúc ? Em  xin thẻ kiểm tra sức khỏe, nhưng họ cần chữ ký của  với tư cách là cha của đứa bé.
Giọng  ve vãn của cô  lớn, nhưng Renee  rõ.
- Được . Anh sẽ đến ngay.
Câu trả lời của   hề do dự.
Cô  thể thấy  thực sự quan tâm đến Briar và đứa con của cô . Nghĩ đến hai đứa con trong bụng , cô cảm thấy chúng sẽ  bao giờ nhận  tình yêu thương từ cha .
Nghĩ đến đó khiến cô buồn.
Stefan do dự khi nhận thấy vết sẹo chỉ  che một phần bằng thuốc.
- Không  . Đi . Cô  đang đợi .   thể  phần còn .
- Cô chắc chứ?
- Chỉ là vết sẹo thôi. Không  là   tàn tật . Tất nhiên ,  chắc chắn mà. - Renee đáp, nhướn mày và  mỉa mai.
- Nếu cô    ở đây với vợ sắp cũ của ,  lẽ cô  sẽ buồn lắm. Điều đó sẽ   cho đứa bé.
Lời cô  khiến   lo lắng. Đứa bé là dòng m.á.u duy nhất của Tristan. Anh  thể để bất cứ điều gì xảy  với đứa bé.
-  sẽ  ngay. Gọi cho  nếu cô cần gì nhé.
Sau đó,  lấy áo khoác và điện thoại  rời khỏi nhà.
Ngay lập tức, căn nhà  trở nên lạnh lẽo.
Renee  im một lúc  khi tự  .
- Mình thua . - Cô tự nhủ.
  cô lấy  bình tĩnh và quyết định rằng việc   cũng  vì điều đó  nghĩa là cuối cùng cô cũng  thể tự do  sách và tập yoga.
Ngay khi cô đang háo hức  tự do, chuông cửa reo.
- Liệu    thể   giữa chừng ?
Cô mở cửa với chút mong đợi nhưng thấy rằng   bên ngoài   là  mà cô từng nghĩ sẽ xuất hiện ở đây.