Người Vợ Yếu Ớt Của Gã Đàn Ông Thô Kệch - Chương 29

Cập nhật lúc: 2025-12-02 14:14:47
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gần đây Tống Thanh Thư mỗi sáng dậy rửa mặt chải đầu xong sẽ xé tờ lịch ngày hôm , mang bếp đưa cho Hạ Phong để dùng củi đốt lò.

Tiểu Hoa dường như khỏe, đây cào chân , giờ thì chỉ cuộn tròn bên chân khẽ "meo meo", đợi Tống Thanh Thư xoa đầu thì nó sẽ ngửa cổ lên một cách thoải mái, kêu "gừ gừ" khe khẽ.

Lúc Hạ Phong nấu ăn, Tống Thanh Thư thích bên cạnh chuyện với , Hạ Phong lắng , thỉnh thoảng sẽ đáp vài câu.

Chỉ là uống t.h.u.ố.c mấy ngày liền, Tống Thanh Thư vẫn khá hơn, còn khỏe bằng mấy hôm Hạ Phong bồi dưỡng.

Hạ Phong sợ đau dày, nên ngày nào cũng chỉ giúp sắc t.h.u.ố.c bữa ăn.

vẫn thấy đỡ.

"Bé con lát nữa còn ngủ ?"

Mai là khai giảng , như Hạ Phong lo lắng, nhưng Tống Thanh Thư , cũng ngăn cản thật, chỉ dặn đừng nổi nóng với bọn trẻ.

Đều là những đứa trẻ mới lớn, khi chúng ương bướng thì bố chúng còn quản , đừng đến một giáo viên thanh tú như Tống Thanh Thư.

Tống Thanh Thư lắc đầu, hai hôm nay ngủ quá nhiều, càng càng thấy mệt mỏi, “Em xem sách giáo khoa một chút.”

"Được." Hạ Phong rửa tay, mở nắp nồi nhỏ , bên trong là gà đen chần qua nước sôi, con gà lớn lắm, nhưng béo, mặt nước canh nổi một lớp váng dầu.

Hạ Phong vớt lớp váng dầu đó , đổ một cái chậu sắt, để lát nữa ngâm bánh bao cho Tiểu Hoa và Tiểu Hắc ăn.

Tống Thanh Thư khi hồi phục thì hai hôm nay khẩu vị cũng cải thiện một chút, ngửi thấy mùi thơm thì thấy đói.

Cậu chớp chớp mắt nồi, nước bốc lên nghi ngút gần như rõ bên trong gì, lờ mờ thấy một vật đen sì.

"Là gà ác, hầm canh uống, cho cơ thể." Hạ Phong thấy chằm chằm nồi ngẩn thì chủ động giải thích.

Thật còn định dùng ná b.ắ.n hai con chim bồ câu về, nhưng mấy hôm nay rảnh nên đành thôi.

"Sáng nay Hạ Lập Thụ mang tới, vợ mang thai, hôm qua lên trấn mua gà mái già, dặn mang theo giúp một con."

Tống Thanh Thư dậy muộn hơn Hạ Phong một chút nên sáng sớm đến, gật gù.

"Có đói ?" Hạ Phong hỏi.

Trong nồi lớn là món bánh mặn Hạ Phong hấp từ sáng sớm, bên trong dầu, rau xanh thái nhỏ, hành lá và một chút thịt vụn để tăng thêm hương vị.

Anh nghĩ hầm canh còn cần chút thời gian, nếu đói thì ăn lót .

Tống Thanh Thư gật đầu, Hạ Phong mở nắp nồi lớn, dùng xẻng xúc một cái bánh bột trắng, đặt bát đưa cho Tống Thanh Thư.

"Ăn , nếm thử cái ngon ."

Hạ Phong đây thích ăn bánh mặn, ăn kèm với nước cơm hoặc cháo loãng, một bữa thể ăn hết bốn cái.

Tống Thanh Thư dùng đũa gắp ăn, Hạ Phong cho thêm nhiều củi nồi, “Chúng ăn sáng , canh hầm một lúc lâu nữa.”

Nói , hai về phòng khách.

"Bé con lát nữa qua chỗ Vương Đức Huy hỏi thăm, em ở nhà một ?"

Tống Thanh Thư đồng ý, tự ở bàn ăn ăn bánh mặn, những mảnh vụn rơi xuống đều Tiểu Hoa l.i.ế.m sạch, lúc vụn thì Tiểu Hoa xổm đất ngửa đầu .

Tống Thanh Thư thấy còn cố ý trêu nó, dùng cái bánh trong tay để chuyển hướng sự chú ý của nó.

Hạ Phong ăn nhanh, dọn dẹp xong thấy đang chơi với Tiểu Hoa thì yên tâm đạp xe .

Thật may mắn, Vương Đức Huy cũng đang ăn cơm, hình như là đứa cháu ngoại chịu ăn cơm nên suýt đánh.

Thấy Hạ Phong đến, con gái ông lôi đứa cháu ngoại trong nhà, hỏi nó ăn , ăn thì sẽ đánh.

Chiếc móc treo quần áo còn kịp rơi xuống , đứa bé bắt đầu gào .

"Ăn cơm ?" Ông lão hỏi.

Hạ Phong tự tìm một cái ghế xuống bên cạnh, “Vừa ăn xong, cháu qua hỏi thăm ông chuyện t.h.u.ố.c thang."

Vương Đức Huy đương nhiên đến vì chuyện gì, dùng đũa chỉ sang bên cạnh, “Trên đó một tờ báo, sẵn công thức .”

"Thuốc cháu chợ t.h.u.ố.c Bắc ở thành phố mua, hai hôm nay thế nào ?"

Hạ Phong cầm tờ báo lên lướt qua, đó là những chữ bằng bút máy, vài chữ nhòe mực, thấm qua cả giấy.

Ông lão chắc chắn hỏi về bản , Hạ Phong hiểu những cái tên t.h.u.ố.c kỳ quái đó, “Vẫn ạ, nhưng tinh thần thế? Uống t.h.u.ố.c xong còn tệ hơn uống

"Ừm, hai vị t.h.u.ố.c Bắc d.ư.ợ.c tính xung khắc, kiềm chế lẫn , nên biểu hiện ngoài là ."

Ông cúi đầu húp cháo, Hạ Phong sốt ruột, “Thế bây giờ, thể đổi t.h.u.ố.c khác ?”

"Không đổi , khả năng đó." Vương Đức Huy hề mỉa mai, mà là bài t.h.u.ố.c đó dùng đến cực điểm, với khả năng của ông, ông dám tùy tiện đổi.

Ông cũng hiểu tâm trạng của Hạ Phong, “Cháu yên tâm, uống t.h.u.ố.c sẽ gây hại gì lớn cho cơ thể, chỉ là yếu một chút.”

"Ít nhất, tim sẽ khó chịu như ."

Nghe ông , Hạ Phong cũng hiểu, dù t.h.u.ố.c khuyết điểm, cũng vẫn uống.

Nếu xe lên thành phố lấy thuốc, thể tranh thủ hỏi thăm xem vị lương y nào thể cải tiến công thức t.h.u.ố.c .

Hạ Phong nghĩ đến nhà vẫn còn đang hầm canh gà đen, liền chào Vương Đức Huy rời .

Anh vội về nhà ngay, hôm nay là ngày họp chợ, mua một chút kỷ tử, táo đỏ và nho khô ở quầy bán đồ khô.

Vì uống t.h.u.ố.c thể ăn kẹo sữa, nên những loại trái cây khô chắc là thể ăn , chúng còn thể dùng để nấu ăn nữa, Hạ Phong còn thấy nấm mộc nhĩ khô, cũng mua một ít.

Vừa khỏi cửa hàng, thấy trưởng thôn tới, vẻ mặt quan tâm, “Ê, Hạ Phong, thanh niên trí thức họ Tống ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-vo-yeu-ot-cua-ga-dan-ong-tho-kech/chuong-29.html.]

"Đỡ hơn ." Hạ Phong xách đồ trong tay, lên xe đạp, “Hai hôm nay ông thấy Hạ Bình ?”

Trưởng thôn cũng bất lực, thở dài một tiếng, “Không thấy, phố là để chuyện đây, cái thằng Hạ Bình , thật là mất mặt bố nó.”

"Không , ông với chị tư chứ?" Bố Hạ Bình cũng cùng thế hệ với Hạ Phong, nhưng cùng một nhà, ông bà một thì thật thà chất phác, một thì lẩm cẩm.

Chị tư Điền Hiểu Trân nổi tiếng trong thôn là lẩm cẩm, thể thấy ma quỷ, Hạ Phong tin những chuyện , cũng chuyện gì với bà, gặp thì chỉ chào một tiếng.

Chủ yếu là sức khỏe của Điền Hiểu Trân cũng , Hạ Phong cũng vì Hạ Bình mà ảnh hưởng đến bà, nên bảo trưởng thôn .

" với ai, truyền ngoài ." Dù thôn cũng lớn, chuyện gì là lan nhanh.

Hạ Phong gật đầu, “Được , nhà cháu còn đang hầm canh gà, cháu đây.”

Hai hôm nay Tống Thanh Thư mặc đồ dày hơn bình thường, hôm nay còn nổi gió, Hạ Phong mùa thu năm nay lạnh sớm hơn năm, đến mùa đông lo Tống Thanh Thư sẽ ốm.

Tống Thanh Thư ngọt ngào ở đây thì sẽ lạnh như .

Hạ Phong đạp xe thẳng sân, Tống Thanh Thư đang sách ở chiếc bàn nhỏ trong phòng khách đầu , thấy Hạ Phong xách đồ, “Anh mua gì thế?”

Hạ Phong tới, giơ cái túi trong tay lên, giống như một cha đang khoe đồ mới mua cho con, “Nho khô, nếm thử , ngọt.”

"Sau bé con uống t.h.u.ố.c xong thì lấy một nắm ăn, để ngọt miệng."

Tống Thanh Thư túi nho khô nặng trịch, mắt cong cong đồng ý. "Không long nhãn, vài hôm nữa lên trấn mua một ít về để ăn, táo đỏ thể nấu cháo, cũng thể ăn thường ngày, bổ máu."

Hạ Phong bốc một ít táo đỏ và nho khô để bàn nhỏ, Tống Thanh Thư khi sách đều lau bàn sạch sẽ, sợ dính dầu mỡ, hỏng sách.

Anh đặt đồ ngăn kéo tủ gỗ, “Để ở đây, bé con ăn thì tự lấy nhé.”

"Lấy xong nhớ buộc chặt miệng túi , thì dễ hỏng."

"Vâng."

Anh dặn dò xong tới, cầm một quả táo đỏ nhét miệng, thoáng chốc lộ vẻ chê, vẻ quá ngọt.

Trên tờ giấy ngả vàng là những nét chữ Tống Thanh Thư bằng bút chì cô Chu đưa, là chữ Khải thư, thẳng thớm, chỉnh tề.

Ít nhất Hạ Phong thể rõ đó là chữ gì, hơn nhiều so với chữ của Vương Đức Huy.

Hạ Phong thầm so sánh, miệng cũng quên khen, “Chữ cũng .”

"Em xem sách , canh gà chắc cũng sắp , lát nữa múc , đợi nguội uống."

Hạ Phong ngoài, đàn vịt trong sân kêu "quàng quạc", tưởng là Tiểu Hắc đang đuổi vịt, nhưng Tiểu Hắc đang ở cửa phòng tắm l.i.ế.m lông cho Tiểu Hoa. Tiểu Hoa đang ngủ, cái lưỡi rộng của nó l.i.ế.m lắc lư cái đầu nhỏ, cũng thấy tỉnh.

Hạ Phong thấy vẻ thú vị, phiền, chuồng vịt xem đàn vịt .

Gió đột nhiên thổi mạnh, thấy trời sắp âm u, Hạ Phong cũng thả vịt ngoài, chuồng khiến đàn vịt chạy tán loạn.

Hạ Phong thấy lớp rơm khô hai vật thể trắng tròn, hóa là vịt đẻ trứng.

Anh tới nhặt lên, một quả sờ vẫn còn ẩm, dính những sợi lông vũ nhỏ màu trắng, ôm hai quả trứng ngoài, rửa sạch trong chậu nước mang nhà. "Bé con? Sờ thử xem." Anh đưa quả trứng còn ấm áp đó đến mặt Tống Thanh Thư.

Tống Thanh Thư đặt bút chì xuống, đưa tay chạm , ngạc nhiên! Nó nóng!

Đôi mắt đen láy của sáng lên ngay lập tức, bao giờ chạm quả trứng vịt còn mang ấm! Hạ Phong thấy liền đoán đúng, trẻ con thành phố thấy cảnh , chắc chắn thấy mới lạ. Tiếc là ấm kéo dài lâu, Tống Thanh Thư vẫn cẩn thận ôm quả trứng vịt lớn lắm, tò mò hỏi: “Anh ơi, cái ấp vịt con ?” Hạ Phong lắc đầu, “Nhà chỉ vịt mái thôi, vịt trống, ấp .”

"Cần vịt trống nữa ạ." Tống Thanh Thư thất vọng.

"Thế còn gà nhà thì ?" Cậu nhen nhóm hy vọng mới.

Nhà quả thực một con gà trống, là Hạ Phong mua nhầm đây, cũng g.i.ế.c thịt, “Ấp , bé con thấy gà mái cục tác, thì ổ gà tìm thử xem. " đừng lấy , cứ để cho gà ấp thử." Thật Hạ Phong cũng từng tự thử ấp trứng gà, trứng vịt, hàng năm ngoài chợ đều bán gà con, vịt con, ai nghĩ đến việc tự ấp.

Tống Thanh Thư trông tò mò, thì cứ ấp thử, cũng mất nhiều công sức.

"Vâng!" Tống Thanh Thư trả quả trứng vịt nguội trong tay cho Hạ Phong, “Ổ gà ở ạ?” Hạ Phong chỉ ngoài, “Cái đống rơm rạ ở sân , lũ gà bới một cái ổ ở bên trong, khá sâu, Tiểu Hắc với tới , thò tay sờ mới .”

"Đừng để Tiểu Hắc chạm nhé, nó thật sự ăn trứng gà sống đấy."

Tống Thanh Thư từng thấy Tiểu Hắc ăn trứng gà sống, chỉ mỗi Hạ Phong đập trứng, con vật phấn khích nhất là Tiểu Hắc, mà là mấy con gà trong nhà, xông lên mổ ăn.

Điều Tống Thanh Thư nhớ đến những bình luận thú vị mà cư dân mạng để khi xem video ngắn đây.

Hạ Phong lấy một cái khay đựng trứng, để dành để trứng vịt, “Đợi khi nào tích đủ năm sáu chục quả, thể trứng vịt muối ăn, sáng sớm ăn bánh bao thì thể ăn kèm với cháo.”

Vịt nhà nuôi, trứng to lắm, nhưng lòng đỏ lớn, thích hợp để trứng vịt muối, khi cắt lòng đỏ vàng óng, còn chảy dầu, quá mặn, hợp ăn với cháo.

"Vâng ạ."

Loanh quanh vài , canh gà đen cuối cùng cũng hầm xong.

Hạ Phong cho thêm kỷ t.ử và táo đỏ nồi, lớp váng dầu trong suốt nổi nhẹ nước canh gà thanh, ngon.

Anh múc một bát lớn, đặt một chiếc thìa sứ, bưng đến bàn nhỏ, “Bé con, để ở đây nhé, lát nữa uống.” "Nhiều thế ạ?"

Vừa ăn cơm xong lâu, Tống Thanh Thư bát canh lớn chút đau đầu, sợ Hạ Phong chuẩn cho , chỉ uống.

"Ừm, uống hết thì để đó."

"Thịt gà bây giờ ăn ?"

"Không ăn ạ, thể món khác ?" Tống Thanh Thư nhớ thịt gà hầm canh thường mùi vị gì, dễ dính răng, nên ăn lắm.

Hạ Phong nghĩ đến con gà đen còn khá nhiều thịt trong nồi, liền nảy ý, “Vậy để trưa gà trộn dầu hành, lọc bỏ xương.”

Vừa xong, Tiểu Hắc ngửi thấy mùi thơm từ lúc nào chạy nhà, phía còn Tiểu Hoa theo, thấy cái bát bàn liền bắt đầu thè lưỡi.

Hạ Phong bất lực, nhớ đến chỗ canh gà hớt váng dầu bếp, “Lại đây, đúng là một con ch.ó tham ăn.”

Tống Thanh Thư thổi thổi thìa, nhấp từng ngụm canh gà nóng hổi thơm ngon, Hạ Phong ngâm bánh bao cho Tiểu Hắc và Tiểu Hoa.

Loading...