Chúng nữ nhất thời choáng váng.
Trần Dung bằng tốc độ nhanh nhất vọt tới chỗ đỗ xe ngựa, quát với một nô bộc: “Chở cửa bắc!”
Nô bộc lâu thấy nữ lang nhà hoang mang rối loạn như thế, chặp hai tay : “Vâng.” Rồi chọn một chiếc xe ngựa , nhảy lên vị trí xa phu.
Trần Dung ở trong xe ngựa, nàng thái dương bầu trời, quát: “Nhanh hơn một chút.”
“Vâng.”
“Nhanh hơn chút nữa.”
“Vâng.”
……
Trong tiếng liên thanh thúc giục của nàng, xe ngựa của Trần Dung lao với tốc độ nhanh, cũng quản gác cổng hỏi han, cứ thế chạy khỏi đại môn Trần phủ.
Đường phố Nam Dương lạnh lùng hơn nhiều so với hai ngày , đường qua , ngay cả xe ngựa dạo chơi của chúng sĩ tộc tử cũng thấy .
Dưới tình huống như , xe ngựa thực thuận lợi đến cửa bắc.
Xe ngựa dừng , tiếng xa phu truyền đến đến: “Nữ lang.” Trong giọng chút xác định.
Trần Dung vén rèm xe.
Chỉ thấy hai bên cửa thành hai mươi binh lính võ trang đầy đủ, cầm trường kích canh giữ ở nơi đó. Lại ngẩng đầu lên, đỉnh tường thành, mười mấy kẻ sĩ trung niên mặc trường bào, cao quan bác mang xuất hiện ở trong tầm . Chỉ liếc mắt một cái, Trần Dung nhận trong những , Ngu Công, Trương Công Thiên, cũng Trần Công Nhương của Trần phủ, đều là tộc trưởng của các sĩ tộc ảnh hưởng lớn trong thành Nam Dương.
Trần Dung thu hồi ánh mắt, : “Tiếp tục chạy .”
Nô bộc nàng, thấy biểu tình nàng kiên định thì thét dài một tiếng, điều khiển xe ngựa chạyvề phía .
Lúc , Trần Dung vén bộ rèm xe lên, đem khung cảnh bên trong xe ngựa rành mạch hiện mắt nhóm sĩ .
Chúng sĩ liếc mắt một cái, nhất nhất thu hồi trường kích.
Chỉ chốc lát, xe ngựa khỏi cửa thành.
Vừa mới bước , Trần Dung thấy một khẽ : “Nữ lang thời điểm hiện tại còn chạy ngoài du ngoạn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-101-nguoi-von-phong-luu.html.]
Giọng của sĩ khiến cho xa phu bất an, đầu gọi: “Nữ lang, chúng vẫn nên……”
Trần Dung ngắt lời , với vẻ quyết đoán: “Tiếp tục chạy về phía .”
“Vâng.”
Xe ngựa khỏi phạm vi của thành, chạy quan đạo.
Trên quan đạo vẻ thực hoang vắng, hai bên đều là bãi cỏ hoang vu khô cằn mênh m.ô.n.g vô bờ. Trên bãi cỏ thường thường thể thấy mấy mái nhà tranh nho nhỏ. Ở bên đường, cũng vài lưu dân mặt đất vẫn nhúc nhích, mùi tanh tưởi xông mũi.
Nhìn thấy tình cảnh , xa phu kêu lên: “Nữ lang.”
“Đừng nữa.” Tiếng đè thấp của Trần Dung truyền đến: “Ngươi cứ điều khiển xe chạy về phía , nếu lưu dân ngăn trở, mặc kệ là ai thì cứ xông vượt qua.” Lúc nàng kéo rèm xe xuống.
Xa phu chần chờ lên tiếng, vẫn điều khiển xe ngựa tiếp tục phóng về phía .
Càng , nhà tranh cùng lưu dân hai bên đường càng ngày càng nhiều, thậm chí Trần Dung còn thấy một thiếu niên hơn mười tuổi đang dùng tay nhổ cỏ lên ăn. Hai bên đường hơn mười hai mươi tụ tập cùng một chỗ, dựa sát để sưởi ấm. Khi những thấy xe ngựa của Trần Dung cô độc chạy đường thì hai mắt đều phát sáng. Trong mệnh lệnh thô ráp chói tai, hai hài tử tầm ba bốn tuổi lắc la lắc lư , đến giữa quan đạo.
Xa phu mấy hài tử ở giữa đường, động tác điều khiển xe tự chủ chậm .
Trong xe ngựa Trần Dung hỏi: “Tại chạy chậm ?”
Giọng bất an của xa phu truyền đến: “Nữ lang, là hai hài tử, một đứa là nữ oa, bọn nó đang chắn giữa đường.”
Trần Dung sầm mặt xuống, lệnh: “Lập tức cao giọng bảo bọn nó lui , đồng thời xe ngựa thể giảm tốc!”
Mê Truyện Dịch
“Vâng.” Xa phu vung roi ngựa, cao giọng quát: “Lui , lui ! Đều lui cho !”
Tiếng quát của một tiếng so với một tiếng càng thêm nghiêm khắc, nhưng hai hài tử vẫn ở giữa đường hề nhúc nhích. Thậm chí, trong tiếng quát của , một phụ nhân hai mươi mấy tuổi cũng lên, phía hai hài tử .
Trong tiếng hét vang của xa phu chút nóng nảy, rống giọng: “Bảo các ngươi lui , ?”
Trần Dung lắng nhẹ nhàng vén lên một góc. Nàng quan đạo phía , nhóm lưu dân tầm 70, 80 tụ tập thành đôi, ở phía bọn họ, nàng còn thấy mười hài cốt của hài tử. Hài cốt còn nguyên vẹn, dường như mỗi một miếng thịt nhỏ đều l**m sạch, xương cốt đều nấu nấu nên mới sạch sẽ như thế. Sau đó, Trần Dung liếc mắt ba chặn đường phía . Nàng kéo rèm xe xuống, hung hăng quát: “Toàn tốc đánh xe vượt lên !”
Xa phu kinh hãi, vội la lên: “ mà nữ lang, bọn nó là hài tử!”
“Không c.h.ế.t thì tốc đánh xe vượt qua!” Trong giọng của Trần Dung vẻ ngoan tuyệt khi quen sinh tử, thực tế, kiếp khi bạn bên Nhiễm Mẫn, nàng thật sự quen với việc g.i.ế.c . Thấy xa phu trả lời , Trần Dung hét to: “Đánh xe ! Ta lệnh cho ngươi đánh xe!”