Nhiễm Mẫn thở dài một tiếng, nhảy xuống ngựa.
Y đỡ nàng dậy, ôm trong lòng, mạnh mẽ kéo mặt nàng đang che tay áo , Nhiễm Mẫn giúp nàng lau bụi đất bám mặt, thở dài: “Ngay cả cũng dám giết, ngã một cái thương tâm như thế? Thật sự đúng là nữ lang mà.”
Y lau lung tay hai cái, cánh tay ôm nàng, đặt lên lưng hỏa long mã của .
Trần Dung vội vàng giãy giụa, nàng mở to đôi mắt đỏ hồng, rơi lệ kêu lên: “Ta xe ngựa của .” Sau khi thốt những lời , nàng xoay linh hoạt nhảy xuống lưng ngựa.
Vừa rời khỏi lưng ngựa, Trần Dung vọt bên trong xe ngựa, vội vàng kéo rèm xe xuống. Nhiễm Mẫn động tác liên tiếp, nhanh như chớp của nàng thì buồn , lắc lắc đầu. lúc , chỉ thấy rèm xe vén lên nữa, Trần Dung giơ roi ngựa, đem mũi roi để cổ họng y, quát với vẻ hung tợn: “Họ Nhiễm , ngươi còn dám thành thật, cẩn thận phế bỏ ngươi!”
Tiếng quát vang lên, uy phong mười phần.
Có điều lúc mặt nàng trộn lẫn vệt nước mắt và bùn đất, cả tựa như một con mèo hoa.
Hình tượng như thế đôi với động tác giương nanh múa vuốt của nàng, mà nàng đang chỉ là Nhiễm Thiên Vương oai hùng dũng mãnh phi thường, thiên hạ vô song, bất tri bất giác, chúng sĩ vang.
Trần Dung ngẩn , nàng chậm rãi đầu .
Khi nàng đối mặt với hai trăm sĩ , tiếng của bọn họ càng thêm vang dội. Mà Trần Dung khi ngẩn ngơ, thần sắc giận dữ khuôn mặt nhỏ nhắn biến mất, đổi , là hổ cùng nóng vội khôn cùng. Nàng vội vàng co rụt , vọt trong xe ngựa, ngay đó, bàn tay nhỏ bé duỗi , một nữa kéo rèm xe xuống.
Nhiễm Mẫn cũng ha ha một lúc.
Y nhảy lên hỏa long mã, vung tay lên, quát: “Đi thôi.”
Cát bụi bốc lên.
Trong tiếng bước chân chỉnh tề hữu lực, Nhiễm Mẫn giục ngựa tới gần xe ngựa của Trần Dung, khẽ : “Nữ lang, nàng để cho ôm, cũng hôn , nàng gả cho .”
Tiếng quát khẽ buồn bực hờn dỗi của Trần Dung vang lên: “Mơ tưởng.”
Lời thốt , chúng sĩ ha hả.
Nhiễm Mẫn cũng vui vẻ, : “Không đùa với nàng nữa.”
Y cưỡi ngựa đến đội ngũ, thu hồi tươi , trầm giọng hỏi: “Có đồng lõa ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-105-nguoi-von-phong-luu.html.]
Hán tử trung niên Lí Vì mang theo sắc mặt âm trầm dậy, chắp tay trả lời: “Còn hai kẻ đồng lõa, hỏi xong, mấy đều khai cùng một lời.”
Nhiễm Mẫn gật đầu: “Đều g.i.ế.c .”
Lí Vì do dự một chút, hỏi: “Tướng quân, đem những trói , giao cho sĩ tộc thành Nam Dương? Cứ như , bọn họ sẽ đàm tiếu chỉ trỏ về tướng quân nữa.”
Nhiễm Mẫn sầm mặt xuống, lạnh lùng : “Ta đường đường là trượng phu, cần gì để ý ngôn luận của kẻ tiểu nhân? Nói đến , nếu giao cho bọn họ, bọn họ sẽ tìm lý do thoái thác khác.”
Lí Vì ngẫm nghĩ, gật đầu, nhắc nữa.
Sau khi hơn nửa canh giờ, thành Nam Dương trong tầm .
Lúc , trong xe ngựa truyền đến tiếng lạnh lùng của Trần Dung: “Nhiễm tướng quân, đến Nam Dương , xin cho A Dung rời .”
Nhiễm Mẫn ngẩn , y đầu, chằm chằm rèm xe khẽ lay động, bóng mơ hồ . Nửa ngày, y bật khanh khách: “Cho dù là chán ghét , nữ lang cũng cần dùng ngữ khí chuyện với mà.”
Trong xe ngựa truyền đến tiếng hừ nặng nề của Trần Dung.
Nhiễm Mẫn vui vẻ, y vui phất tay, : “Vậy nàng .”
Trong xe ngựa, Trần Dung cũng lời cảm tạ, lệnh với xa phu: “Chạy nhanh lên một chút.”
“Vâng.”
Đáng thương cho xa phu vẫn hành vi mật của nữ lang nhà và Nhiễm Mẫn khiến cho ngây ngốc, đến tận lúc mới tỉnh táo , ngơ ngác lên tiếng, điều khiển xe ngựa phóng về phía .
Mê Truyện Dịch
Nhiễm Mẫn xe ngựa của Trần Dung xa, ha hả một lúc.
Xe ngựa của Trần Dung nhanh, cát bụi bốc lên, khi cách cửa thành còn một đoạn, nàng bảo xa phu dừng bên một con suối nhỏ. Sau khi rửa sạch vết m.á.u xe và ngựa kéo, xe ngựa mới khởi động.
Xe ngựa của nàng mới khởi động, đường nhỏ phía nam, cát bụi cuồn cuộn, chính là mấy nghìn nhanh chóng xông đến. Trần Dung liếc mắt một cái thì trông thấy giữa đám cát bụi hai cờ xí, trong đó một cái chữ ‘Mẫn’, một cái khác chữ ‘Tôn’, chính là Tôn Diễn mang theo đội ngũ tiến đến nghênh đón Nhiễm Mẫn.
Trần Dung , dựa theo quy định, một ngàn nhân thủ của Tôn Diễn sẽ theo Nhiễm Mẫn thành. Cậu cũng chỉ nghênh đón ở cửa thành, báo cáo sự tình với Nhiễm Mẫn, sẽ mang theo đội ngũ trở doanh trướng bên ngoài cửa thành phía nam.
Trần Dung lá cờ chữ ‘Tôn’ , cắn môi do dự một chút, cuối cùng bảo xa phu dừng xe…… Nàng cảm thấy ngượng ngùng, mặt Tôn Diễn dám gặp tên vương bát đản Nhiễm Mẫn !