Người Vốn Phong Lưu - Chương 109: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:22:31
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LVWYnJ7HL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Dung ngẩng đầu liếc nàng một cái, lắc đầu, nhỏ giọng : “Ta cũng .”

“Muội nhất định .” Giọng của Trần Vi chút gấp gáp, nàng vươn hai tay nắm tay Trần Dung, lắc lắc, hì hì : “Muội , cho , cho .”

Trần Dung vẫn lắc đầu.

Trần Vi mất hứng, nàng phắt dậy, cả giận : “Có đắc tội với , cho nên cố ý ?”

Trần Dung âm thầm lạnh một tiếng: Ta cố ý ! Chẳng lẽ, còn thiếu nợ gì ngươi ?

Trần Vi thấy nàng cúi đầu , sắc mặt chút hờ hững thì cảm thấy phiền não, nàng hung hăng dậm chân, kêu lên: “Trần thị A Dung, tính tình quái đản chứ? Hừ, trách bọn tỷ tỷ cũng thích .”

Ngay khi Trần Vi thốt những lời , Trần Dung cũng vụt dậy, nàng nhấc làn váy dài, xoay trong phòng. Chỉ chốc lát, cửa tẩm phòng đóng thật mạnh.

Trần Vi ảo não, nàng hướng tới cửa tẩm phòng thét to: “Trần thị A Dung, thật sự hề chút tôn ti nào cả! Trách khiến chán ghét. Hừ, còn nghị , bảo phụ tùy tiện ném cho một lão già nào đó.”

Dứt lời, nàng xoay bên ngoài.

Đi tới tận cửa sân, Trần Vi chút kinh ngạc, Trần Dung còn đuổi theo, chẳng lẽ nàng sợ ?

Đối với Trần Vi mà , nàng vẫn cảm thấy Trần Dung hẳn là nên lấy lòng nàng , tới phận của so với nàng cao quý hơn, mà vì phụ của đang quản nàng, nàng đối đãi với cẩn thận.

Sau một lúc kinh ngạc, Trần Vi dừng bước chân, nàng đột nhiên nhớ , đúng , Trần Dung Vương Thất lang trúng, trách , trách mà. Hừ, nàng nghĩ rằng như còn sợ gì nữa, sẽ với phụ , bảo chú ý đừng tặng A Dung cho Vương Thất lang, để nàng và trong lòng nàng chia lìa đôi lứa.

Nghĩ đến đây Trần Vi cất bước, thẳng về phía chủ viện.

Từ lúc hai nàng tranh chấp, đám Bình ẩu vẫn xem ở trong mắt, nhưng bọn họ cũng chỉ là giương mắt mà bất lực, tính cách của nữ lang nhà bọn họ đều quen thuộc, cũng thể đưa yêu cầu quá cao đối với nàng, dù hiện tại so với khi ở Bình thành nàng hiền dịu hơn nhiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-109-nguoi-von-phong-luu.html.]

Sau khi im lặng, Thượng tẩu đến cửa phòng của Trần Dung, : “Nữ lang, mua ruộng đất .”

“Thật ?”

Trần Dung mừng rỡ, nàng mở ngay cửa phòng , hai mắt tỏa sáng Thượng tẩu, liên tục hỏi: “Mua bao nhiêu?”

Thượng tẩu chặp hai tay , với nàng: “Toàn bộ trong thành Nam Dương lòng hoảng sợ, bọn họ đều bỏ đất đai nhà cửa rời khỏi nơi đây. lợi. Từ xưa, vải vóc chỉ thể đổi trăm mẫu ruộng, lúc ước chừng đổi những sáu bảy trăm mẫu, hơn nữa đều là ruộng . Không chỉ là đồng ruộng, mà nông phu cũng bỏ , bọn họ , chỉ cần chủ gia cho bọn họ một chén cháo, thì một ngày một đêm, họ cũng nguyện ý. Nô thấy những cũng đáng tin cậy nên đều đáp ứng. Về phần quy củ thì cứ giống như hồi , dù chúng mua danh nghĩa của Nhiễm tướng quân, nếu quá hà khắc sẽ bôi đen danh tiếng của y.”

Trần Dung gật đầu, vẫy tay : “Những điều cần lo lắng, tẩu tự quyết định .”

Nàng bên ngoài, thầm nghĩ: Sáu bảy trăm mẫu ruộng ư? Nghĩ đến của hồi môn của tộc tỷ Trần Vi, nhiều lắm cũng chỉ chừng thôi, ? Hiện tại, bản cuối cùng chút tài sản.

Ngẫm nghĩ, Trần Dung thấp giọng phân phó: “Tẩu, thừa dịp hai ngày , lấy bảy chiếc xe lương thực mua một cửa hàng, cũng nhớ rõ lấy danh nghĩa của Nhiễm tướng quân. Nhớ kỹ là ở con phố phía nam.” Dừng một chút, nàng bổ sung: “Ở mặt ngoài, các ngươi cứ thống nhất , dùng bảy xe lương thực đổi thành sách vở.” Trong sách vở nàng mang đến một là sách trân quý của phụ , lấy bày cho đủ .

Mê Truyện Dịch

Thượng tẩu lo lắng nàng, thở dài: “Nữ lang, nếu phụ đột nhiên gởi thư, bảo đến Kiến Khang, tài sản sẽ ai mua .”

Trần Dung lắc đầu, mỉm : “Không cần lo lắng, .”

Nhìn bóng dáng Thượng tẩu rời , Trần Dung trầm tư một lúc, chạy phòng, cầm lấy roi ngựa hậu viện đùa nghịch.

Đảo mắt, một ngày trôi qua.

Lúc , vì sự trở về của Nhiễm Mẫn, bộ thành Nam Dương đều trở nên náo nhiệt. Các đại gia tộc càng ngừng cử hành yến, thỉnh y đến tham dự.

Trong những , nhiều cũng tin tưởng Nhiễm Mẫn về phía Hán. bọn họ nghĩ, vạn nhất Nhiễm Mẫn thực sự tiến công Nam Dương, lẽ y sẽ nể mặt đối xử khách khí mà tha cho một con đường sống.

Loading...