Người Vốn Phong Lưu - Chương 136: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:25:58
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LVWYnJ7HL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Dung ngẩng đầu lên.

Lúc , nàng mới phát hiện theo bất tri bất giác phố của thành Mạc Dương. Giờ phút phố Mạc Dương im lặng, cho dù đường thì sắc mặt bọn họ đều hoảng loạn, qua vội vàng. Mỗi một con ngõ nhỏ đều binh lính qua duy trì trật tự.

Trần Dung xung quanh một cái, đầu về phía Vương Hoằng.

Vương Hoằng đang phía nàng.

Dù lúc là thời điểm nguy cơ tứ phía, dáng của vẫn thẳng tắp, một áo trắng, ánh mặt trời tản thanh quang thản nhiên, siêu nhiên thế tục.

Trần Dung , môi đào giật giật.

lúc , Vương Hoằng đầu .

Dưới ánh mặt trời, ánh mắt của vô cùng trong trẻo. Chàng Trần Dung, tươi nhợt nhạt, : “Lần gặp mặt, A Dung luôn chút đăm chiêu, đăm chiêu điều gì ?”

Trần Dung còn mở miệng, lúc , tiếng vó ngựa dồn dập truyền đến.

Tiếng vó ngựa còn tới gần, một tiếng kêu to trong trẻo khiến Trần Dung bừng tỉnh: “Vương Thất lang!”

Đây là một tướng quân thanh niên, cưỡi ngữa đến, khi vội vàng ngừng ngựa, thì ngay lưng ngựa hướng tới Vương Hoằng chắp tay, cất cao giọng : “Tôn Diễn tìm .”

Hắn liếc về phía Trần Dung bên cạnh Vương Hoằng, chỉ liếc mắt một cái thì nhíu mày khổ: “Cũng chỉ danh sĩ như các , tại thời điểm sống c.h.ế.t ngay mắt, còn tâm tư cùng luyến đồng dạo.”

Những lời của thốt , Vương Hoằng thấy bên cạnh truyền đến tiếng thở dài ảo não.

Chàng nghiêng đầu.

Bên cạnh , khuôn mặt nhỏ nhắn của Trần Dung đỏ lên, hai mắt oán hận trừng mắt vị tướng quân , môi đào chu , cuối cùng khẽ hé mở.

Vì thế, Vương Hoằng vươn tay .

Chàng vươn ngón trỏ thon dài đặt lên cái miệng nhỏ nhắn phấn nộn nộn của nàng.

Lúc động tác , khi thành công khiến Trần Dung cứng đờ , xoay , với tướng quân : “Nếu như thế thì thôi.”

Dứt lời, dẫn đầu rời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-136-nguoi-von-phong-luu.html.]

Vị tướng quân xoay xuống ngựa, theo sát phía , : “Mộ Dung Khác tới đây. Thất lang, thể công thành tối hôm nay ?”

Phía , giọng nhẹ nhàng bình thản của Vương Hoằng vang lên: “Đêm nay ư? Sẽ .”

Ngữ khí vô cùng chắc chắn.

Vị tướng quân trẻ tuổi tò mò hỏi: “Vì ?”

Hai chuyện, càng bước càng xa. Đến khi bóng dáng của bọn họ biến mất, Trần Dung mới oán hận dậm chân, đỏ mặt nghiến răng nghiến lợi xí một tiếng. mà giọng của nàng nhỏ mơ hồ, ngữ bất thành câu ( thành một câu chỉnh).

Sau khi tức giận một lúc, Trần Dung xoay .

Nàng cúi đầu, hữu khí vô lực về phía phủ thành chủ.

Vừa mới tiến cửa phủ, nàng thấy giọng của Thượng tẩu từ một bên truyền đến: “Nữ lang.”

Thượng tẩu mang vẻ mặt sầu lo, lão Trần Dung : “Nữ lang, cùng Vương Thất lang……” Nói tới đây, lão thở dài một tiếng, thì thào : “Thành sắp phá , ngay cả phóng túng cũng chỉ phóng túng mấy ngày. Nếu nữ lang thích ngài , thì cứ theo ý .”

Trần Dung vạn vạn thật ngờ, Thượng tẩu luôn cũ kỹ trung thực đưa một đề nghị như với nàng.

Nàng tức giận đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, há mồm đang quát mắng, nhanh chóng ngậm miệng, vung tay áo, thướt tha nhanh trong phủ.

Vừa mới năm bước, Trần Dung dừng chân, đầu, kêu lên với Thượng tẩu: “Tẩu, chuẩn lên xe ngựa, gặp Tôn tiểu tướng quân.”

Thượng tẩu , nhíu mày : “Hiện tại Tôn tướng quân khẳng định bận bịu thể phân . Nữ lang, mỗi đều sự kiên nhẫn như Vương Thất lang .”

Trần Dung mặt nhăn mày nhó, quát: “Bớt nhảm, nhanh chuẩn .”

Thượng tẩu thấy ngữ khí của nàng kiên quyết, nghĩ đến biểu hiện của nàng khi mới cửa thành thì gật đầu, đáp: “Vâng.”

Xe ngựa chạy về phía chỗ Tôn Diễn ở tây phố.

Lúc Trần Dung , bộ thành Mạc Dương ước chừng hai vạn quân , hơn nữa Tôn Diễn mang đến hai ngàn , cộng thêm dân chúng thứ dân, hộ vệ các đại gia tộc trong thành cũng hơn mười vạn, tính , tổng binh lực so với Hồ còn đông hơn.

mà, đối phương là quân thần Mộ Dung Khác cầm binh! Trong thiên hạ, nếu binh lực chi tráng, Nhiễm Mẫn thứ nhất, thứ hai đó là Mộ Dung Khác. Bởi vì tướng quân tuấn mỹ, hàng năm đeo mặt nạ xuất hiện ở chiến trường, quỷ kế đa đoan, dụng binh như thần.

Mê Truyện Dịch

Mà hai vạn sĩ của thành Mạc Dương thật sự mà xông lên chiến trường, so với hai ngàn của Tôn Diễn còn bằng. Đến lúc đó các đại gia tộc điều năm sáu ngàn tư binh cùng hộ vệ thì còn sức lực liều mạng với Hồ.

Loading...