Người Vốn Phong Lưu - Chương 137: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:26:06
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Dung ở trong xe ngựa, sửa sang tư liệu thu thập, tìm kiếm trong trí nhớ. Tình cảnh sống c.h.ế.t ở ngay mắt, nàng nghĩ thông những chi tiết mấu chốt kiếp thấy thế nhân đến.

Trong lúc Trần Dung đang suy nghĩ, xe ngựa ngừng , giọng của Thượng tẩu từ bên ngoài truyền đến: “Nữ lang, đến .”

Trần Dung lên tiếng, vén rèm xe.

Xuất hiện ở mắt nàng là cửa thành phía bắc, hai ngàn của Tôn Diễn đóng tại đây, chính thì đang ở phía thành lâu.

Trần Dung nhảy xuống xe ngựa, bước về phía .

Một đám binh lính bất động như núi. Thậm chí khi đám sĩ thấy mỹ thiếu niên như Trần Dung đến, ngay cả hai mắt cũng hề nâng lên.

Trần Dung tự bước lên đó.

Vừa mới lên tường thành, một tiếng ca thê lương rơi trong tai nàng: “Thế vô hùng, trí sử thứ tử xưng vương, Hồ nhân xương quyết, ngã Hán nhân y quan, bạch cốt đội tuyết……” Tiếng ca truyền đến từ phía Trần Dung. (Thế gian hùng, con vợ kế xưng vương, Hồ hung hãn, lật bỏ y quan của Hán, tuyết phủ xương trắng)

Trần Dung đầu , trông thấy một khất cái trung niên quần áo tả tơi, kéo cái chân thương lê về phía , gõ bát ca hát. Tiếng ca thê lương của ngân nga, hợp với gió lạnh lúc , nhất thời trời đất đều trở nên lạnh lẽo.

Trần Dung , khỏi thầm nghĩ: Người chữ, hơn phân nửa là sĩ tộc di chuyển xuống phía nam lụn bại, chẳng những lưu lạc trở thành ăn xin, hiện tại ngay cả tánh mạng cũng bảo . Nàng một thích thương xuân buồn thu, chỉ liếc mắt một cái tiếp tục về phía .

Chỉ chốc lát, nàng lên thành lâu , chắp tay hỏi một hộ vệ: “Tôn tiểu tướng quân ở đây ?”

Hộ vệ thấy nàng mặc hoa phục, tất là sĩ tộc, lập tức cung kính trả lời: “Tôn tiểu tướng quân gặp thành chủ .”

Trần Dung gặp thành chủ, lập tức nàng cao giọng : “Ta chuyện quan trọng, xin cho .”

Hộ vệ liếc nàng một cái, : “Vâng.”

Mê Truyện Dịch

Trần Dung bước nhanh bên trong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-137-nguoi-von-phong-luu.html.]

Nàng mới cửa phòng thì thấy hộ vệ thầm: “Lang quân thật giống như xử nữ, ngay cả dáng cũng . Đáng tiếc, nhân vật như thế cũng giống như đang chờ chết.” Giọng mang theo thổn thức.

Có lẽ là bởi vì ăn bữa hôm lo bữa mai, lẽ là bởi vì nguyên nhân khác nữa, ở thời đại đối với mĩ thiếu niên luôn một loại tâm lý trân ái cùng coi trọng. Như tên hộ vệ , bản cũng sắp chết, nhưng chỉ lo tiếc hận cho Trần Dung.

Trần Dung chính sảnh. Nàng chọn một vị trí ở góc phía tây xuống, vị trí tối, khiến cho cơ thể cùng ngũ quan nàng cũng trở nên mơ hồ.

Thời gian trôi qua từng chút một.

Chỉ chốc lát, một giọng trong trẻo lộ mỏi mệt của một thiếu niên truyền đến: “Đây chuyện hợp mưu hợp sức ? Rõ ràng là thành chủ khăng khăng giữ ý định. Sớm rằng sĩ tộc thành Mạc Dương đồng lòng hợp lực như thế, cần gì mang theo các đến?” Giọng cực kỳ bất mãn, chính là Tôn Diễn.

Một khác giọng thô hào thở dài: “Hiện tại những lời vô dụng . Kế Mộ Dung Khác vây ba phía thực hiện đều ở trong binh pháp Tôn Tử. thành chủ của Mạc Dương bảo mà là tương kế tựu kế, còn đây là kế sách hư hư thật thật của Mộ Dung Khác. Ai, cứ bảo bọn họ phá cửa phía tây.”

Hắn tới đây, Tôn Diễn hừ mạnh một tiếng với vẻ chán ghét: “Đám sĩ tộc so đều kém phó dịch của Vương gia!”

, Lang Gia Vương thị luôn hàng đầu, nhưng mỗi Vương Thất lang mở miệng, Mạc Dương thành chủ đều cản . Tiểu tướng quân, thấy bằng theo Vương Thất lang , tập hợp binh lực, phá vây từ cửa nam!”

Ngay khi một câu cuối cùng thốt , hai mắt Trần Dung sáng ngời. Hai tay nàng bấu chặt , tin tưởng tăng lên nhiều.

Dừng một chút, còn thêm: “Lần Hồ tới quá đột ngột, dường như đạt cái gì đó.”

Tôn Diễn chút để ý ậm ừ lên tiếng.

lúc , thủ vệ lớn tiếng : “Bẩm Tôn tướng quân, một tiểu lang quân mỹ mạo tìm ngài, chờ lâu trong chính sảnh.”

Hộ vệ chỉ trần thuật sự thật, quên mất rằng, Tôn Diễn là diện mạo xinh , ghét nhất khi khác hình dung nam nhân dùng tới mấy chữ mỹ mạo, lập tức hừ mạnh một tiếng, quát: “Biết , lui .”

lúc , giọng thô hào : “Thiếu niên mỹ mạo ư? So với Tôn tiểu tướng quân thì thế nào?”

Giọng của mới cất lên, Tôn Diễn hét to: “Con nó, ngậm cái miệng thối của ngươi !” Cậu quát mắng hùng hổ về phía .

Loading...