Người Vốn Phong Lưu - Chương 156: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:28:31
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng xong câu , thấy Trần Vi bất động, biểu tình chút cứng ngắc thì khỏi quát: “A Vi, gọi đấy, thấy ?”

Trần Vi khổ, đáp: “Vâng, .” Rồi xoay đuổi theo Trần Dung.

Chỉ chốc lát, Trần Dung xuất hiện ở bên ngoài sân của Nguyễn thị.

Lúc , Lý thị đang ở phía Nguyễn thị, nàng mắt sắc, thấy Trần Dung lập tức cất cao giọng hỏi: “A, vị khách quý là ai ?”

Giọng cao vút lập tức hấp dẫn sự chú ý của , Nguyễn thị cùng chúng tỳ nữ đồng thời ngẩng đầu lên về phía Trần Dung.

Mày liễu của Lý thị lúc đều dựng thẳng, nàng âm hiểm, lắc m.ô.n.g tiến lên một bước, kêu gọi: “A, khách quý đến đây, còn xuống tháp?”

Lời nàng thốt , thấy Trần Dung hề động, trong giọng ôn hòa hiền hậu của Nguyễn thị mang theo kiên nhẫn vang lên: “Sao , chỉ là một tiểu cô nho nhỏ, thật sự coi bá phụ và Như phu nhân gì ư?”

Trần Dung thấy Nguyễn thị tức giận, vội vàng tiến lên vài bước, hướng tới bà thi lễ, cúi đầu đáp: “Không dám.”

Nàng chậm rãi quỳ mặt đất, dập đầu Nguyễn thị, : “Bá mẫu trăm ngàn bớt giận, A Dung thất thần thôi.”

Nhìn thấy Trần Dung quỳ gối, Lý thị lấy khăn tay che miệng, đắc ý!

Nguyễn thị uống một ngụm , liếc mắt ngọc một cái, chậm rãi : “Đôi cánh thật cứng cáp.”

Trần Dung vẫn cúi đầu, tóc đen xõa xuống phủ khuôn mặt nhỏ nhắn, nàng hé môi, thanh thanh : “Bình ẩu theo mười mấy năm, tình như nhân, nay là thời loạn thế, thật sự dám để bà một tìm .”

Nàng tới đây, cũng chờ Nguyễn thị mở miệng , cúi xuống, quỳ gối Nguyễn thị cầu xin: “Tuy là như thế, nhưng A Dung gấp gáp, cũng báo cho trưởng giả tự động rời , khiến bá mẫu lo lắng cho A Dung. A Dung tội, nguyện ý chịu phạt.”

Lời thốt , một tỳ nữ ở phía kêu lên: “Nếu như thế, chủ mẫu đánh nàng mười trượng, để nàng nhớ lâu.” Tỳ nữ đúng là Trần Dung dọa sợ, nàng ghi hận trong lòng, kịp chờ mở miệng.

Mê Truyện Dịch

Nguyễn thị nhíu mày, bà cũng đầu , thản nhiên quát: “Ai cho ngươi mở miệng?”

Tiếng quát vang lên, tỳ nữ đầu tiên là ngẩn , đảo mắt Lý thị cầu cứu, thấy nàng để ý tới thì vội vàng quỳ mặt đất, tự tát : “Là nô hồ đồ, phu nhân chớ trách tội, là nô hồ đồ, phu nhân chớ trách tội!”

Nguyễn thị để ý đến nàng , tùy ý cứ để nàng tát má. Sau khi tỳ nữ tự đánh mười cái, Nguyễn thị mới ôn hòa mở miệng: “Được , đừng việc gì cũng kêu đánh kêu giết, lên .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-156-nguoi-von-phong-luu.html.]

“Vâng, , tạ phu nhân, tạ phu nhân.” Tỳ nữ cảm kích đáp lời, bò lên vững phía .

Ánh mắt Nguyễn thị nữa chuyển hướng về phía Trần Dung.

Trần Dung chằm chằm vẫn quỳ mặt đất hề nhúc nhích, hình nàng yểu điệu thể khiến một nam nhân rung động, các nữ nhân đều đố kỵ, bà nhíu mày , một chút chán ghét biểu lộ .

lúc , tiếng bước chân truyền đến.

Ngay đó, một tỳ nữ ở bên ngoài cung kính : “Phu nhân, vài vị nữ lang cầu kiến.”

“Ai?” Người hỏi là Lý thị.

Tỳ nữ cung kính đáp: “Có bảy tám là đám A Kỳ, A Thiến và A Vi.”

Nguyễn thị ngẩng đầu lên, bà cầm lấy chén nhấp một ngụm, từ từ : “Các nàng tới gì?”

Không đợi hạ nhân trả lời, tiếng của Trần Thiến truyền đến: “A, trong viện của Tứ thúc mẫu thật phú quý.” Dừng một chút, nàng kinh hỉ kêu lên: “Đây là cái gì? Trời ơi, san hô lớn như ! Còn , , tỷ tỷ mau tới đây xem, thật sự là quá.”

Nghe Trần Thiến cực kỳ lễ phép hô to gọi nhỏ, Nguyễn thị càng nhíu chặt mày. tai, gương mặt trắng trẻo bảo dưỡng khéo vẫn toát một chút tươi rụt rè mang theo đắc ý.

Trần Thiến , chạy ngay .

Khi tới bên cạnh Trần Dung, nàng dừng chân, thi lễ với Nguyễn thị, cùng các nữ lang đồng loạt kêu một tiếng, đó cúi đầu về phía Trần Dung, hì hì : “Tứ thúc mẫu, đừng xử phạt A Dung, mới mới Thất lang của khanh khanh nên thương tâm. Nếu phạt, chừng sẽ sống nổi nữa.”

Nàng sân viện hô to gọi nhỏ, cho dù là Nguyễn thị, là Lý thị, vẫn đều cố gắng chịu đựng.

Giờ phút thấy nàng những lời lớn nhỏ, gương mặt trắng trẻo của Nguyễn thị lộ chút tức giận.

mà bà hề phát tác.

Sau khi Trần Thiến xong, bà trở nên trầm ngâm.

Loading...