Người Vốn Phong Lưu - Chương 164: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:29:22
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

một khắc , trong lúc hai tỳ nữ đùa nghịch, lòng của nàng lúc nào cũng dấu hiệu sụp lở.

Nàng một một bấu chặt hai tay, nàng chỉ thể mượn động tác để dời sự chú ý của , để bản bình tĩnh trở .

Cũng qua bao lâu, giọng của tỳ nữ vang lên: “Được , nữ lang thể lên .”

Trần Dung vô ý thức lên tiếng, qua gương đồng.

Vừa liếc mắt, nàng suýt nữa nhảy dựng lên.

Trong gương, mặt nàng phủ một tầng phấn thật dày, trắng bệch chói mắt. Đôi môi hồng hồng phủ thêm son phấn trở nên nhỏ mà mỏng, về phần lông mày và tóc mai thì tu bổ tỉ mỉ quá mức. Ở huyệt thái dương của nàng còn dán hai cánh hoa vàng nhỏ xinh.

Đây là nàng? Chỉ sợ Vương Thất lang và Tôn Diễn thấy cũng nhận .

Trần Dung mơ hồ nghĩ ngợi: Nữ lang bình thường trong thành đều trang điểm thành bộ dạng thế , thật đúng là hợp với mắt của . Đảo mắt, nàng chịu đựng xúc động chạy rửa mặt sạch sẽ, trong gương, nàng nhịn hỏi: “Đây là cách trang điểm lưu hành trong thành ?” Trong giọng lộ vẻ dám tin.

Hai tì nữ thấy bộ dạng nàng ngạc nhiên thì khẽ nhíu mày, lắc đầu, trong đó một tỳ nữ trả lời: “Diện mạo của nữ lang , phủ phấn vẫn thấy tục tằng.”

Một tỳ nữ khác : “Vẫn chấp nhận . Được , thôi, thôi.”

Khi Trần Dung xe ngựa, sắc trời tối muộn, xe ngựa của Trần Công Nhương rời .

Thượng tẩu đánh xe theo phía xe ngựa của Trần Vi, chậm rãi khỏi Trần phủ.

Mê Truyện Dịch

Buổi tối hôm nay trăng sáng ngời, thanh phong như nước. Trần Dung vén rèm xe, qua ngã tư đường, trong đó, ít quần áo tả tơi, khi Tôn Diễn phá vây thành Mạc Dương, hành động quá mức đột nhiên, nhiều kẻ sĩ ngay cả hành lý đều mang theo, chỉ vội vàng chạy theo phía .

Đi đến thành Nam Dương, nếu ở trong thành gia tộc còn thể ba bữa ấm no, nếu , tất nhiên cuộc sống sẽ trở nên túng quẫn.

Tại thế đạo , phận như Trần Dung thể gia tộc bảo hộ quả thật ít.

Xe ngựa chạy tới Vương trạch.

Gần đến đại môn của Vương trạch, mái hiên, nhánh cây, hai bên ngã tư đường, nơi nơi đều treo đầy đèn lồng.

Cửa chính mở rộng, ngựa xe như nước. Một đám nữ lang trang phục hoa sức, từng chiếc xe ngựa hoa mỹ lăn bánh trong ban đêm yên tĩnh, giống như hoa thêu gấm.

Xe ngựa ngừng quảng trường.

Trần Vi tỳ nữ đỡ xuống, bước về phía tiếng sanh nhạc, bước chân nàng vội vã hấp tấp, hai mắt sáng ngời dị thường.

Khi Trần Dung đến bên cạnh nàng , Trần Vi cũng chú ý, nàng chỉ trơ mắt trong điện, môi mím chặt, đôi tay tỳ nữ nâng đỡ vì khẩn trương mà chút cứng đờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-164-nguoi-von-phong-luu.html.]

Trần Dung nàng , chậm rãi thu hồi ánh mắt.

Lúc , Trần Công Nhương mấy sĩ phu vây quanh bước nhanh trong điện.

Trần Dung cũng bước nhanh hơn theo sát phía , bên trong.

Vừa đại điện, , bao gồm cả Trần Dung, đều tự chủ về phía chủ tháp. Nhìn về phương hướng đó, đầu tiên Trần Dung hiểu hàm nghĩa vẻ vang cho kẻ hèn . Rõ ràng đèn đuốc cũng chỉ là đèn đuốc, rõ ràng khắp nơi đều là kẻ sĩ phong lưu y phục chỉnh tề, nhưng ở chỗ đó đặc biệt sáng ngời, sáng ngời đến bỏng mắt, sáng ngời đến mức khiến tất cả cũng khỏi tự chủ …… Ở chỗ đó, Vương Hoằng.

Trần Dung thu hồi ánh mắt, theo phía Trần Công Nhương, mấy tháp sắp xếp ở vị trí thứ ba bên trái, nàng chọn một góc tối xuống.

Sau khi xuống, ánh mắt của nàng chuyển về phía Vương Hoằng.

Nam nhân cho dù là lúc nào thấy thì vẫn luôn thanh phong lãng nguyệt như thế, tựa hồ phiền não, ồn ào náo động thế gian đều liên quan đến .

Trần Dung ngắm, ánh mắt chút thất thần.

lúc , Vương Hoằng thản nhiên , nhấp một ngụm rượu, ánh mắt liếc về phía Trần Công Nhương, cũng liếc về phía nàng.

Khi ánh mắt chuyển tới Trần Dung thì rõ ràng giật , từ từ, vung tay lên.

Một bước nhanh đến gần, cung kính hỏi: “Lang quân gì phân phó?”

“Mang một chậu nước trong đến.”

“Vâng.”

Chỉ chốc lát, bưng chậu nước , đến phía Vương Hoằng.

Nhìn đó, Vương Ngũ lang tò mò : “Thất lang ?”

Vương Hoằng chỉ .

Chàng chậm rãi chỉ về phía Trần Dung, thản nhiên : “Đưa cho nữ lang .”

Hạ nhân đáp: “Vâng.”

Hắn bưng chậu nước về phía Trần Dung.

Phải rằng, Vương Hoằng vốn là trọng điểm chú ý của kẻ sĩ, tuy rằng to, động tác cũng tầm thường, nhưng đều về phía , cũng đang bưng chậu nước .

Loading...