Người Vốn Phong Lưu - Chương 178: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:31:11
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ý nghĩ thật đúng là quái dị.

Trần Dung để ý tới nàng , nàng vẫn dùng loại ánh mắt sáng trong, đúng lý hợp tình Nguyễn thị.

Nguyễn thị đầu về phía Trần Nguyên.

Lúc , Trần Nguyên ho nhẹ một tiếng, thở dài: “A Dung, con là một nữ lang dũng khí vì tình chịu chết, đúng là khó lường. Có điều…” Hắn chuyển câu, với vẻ than thở nặng nề: “Việc chẳng những con gạt trưởng giả, còn dùng lời dối để giấu giếm chúng . Ai, nếu tra manh mối, bá phụ thật sự . Con cứ dối như , đúng là vô cùng nhuần nhuyễn.”

Trần Dung rũ hai mắt, chờ xong, nàng cúi đầu đáp: “A Dung hổ thẹn.”

Miệng hổ thẹn, nhưng biểu tình vẻ gì là hổ thẹn? Trần Nguyên thất vọng lắc đầu.

Hắn thở dài một tiếng, nghiêng về phía , chằm chằm Trần Dung, từ từ : “A Dung, con si mộ Vương Thất lang, sẵn sàng vì chịu chết. Tình ý bực , thật sự là cảm thiên động địa.”

Hắn khụ một tiếng, vuốt râu dài, từ ái: “Bá phụ lúc gọi A Dung đến, là với con phái hướng Vương phủ cầu hôn.”

Mê Truyện Dịch

Ngay lập tức, Trần Dung ngẩng đầu lên.

Trong ánh chăm chú của nàng, Trần Nguyên với vẻ mặt vui phơi phới: “May mắn Lang Gia Vương thị Vương Nghi giờ đang ở Nam Dương, bá phụ sai báo chuyện của con cho , để Vương gia bọn họ ở trong thành Nam Dương lấy lễ cưới thê nghênh đón con quý .”

Hắn tới đây, ánh mắt về phía Trần Dung là vẻ đắc ý ban ơn: “A Dung, với xuất của con, thể lọt Lang Gia Vương thị, đó là phúc phận tu luyện mấy đời. Sau khi con theo Vương Hoằng, chắc chắn sẽ cùng bọn họ trở Kiến Khang. Tới lúc đó, con cần tuân thủ nghiêm ngặt nữ tắc, ôn thuần việc, thể chọc giận trong Vương phủ. mà con thể yên tâm, tới khi đó, bá phụ , còn Tam ca con đều sẽ giúp đỡ con. Mặc kệ xảy chuyện gì, chúng đều về phía con!”

Hắn đột nhiên thở dài một tiếng, thì thào : “Bên Vương Hoằng thê , nếu con hoài thai hài tử của , . Đó sẽ là trưởng tử của Lang Gia Vương Thất!”

Trong ánh mắt lộ vẻ tiếc hận, tựa hồ, việc Trần Dung hôn gả hoài thai sẽ thế nhân chỉ trích, ở trong Vương phủ khó khăn ngẩng đầu lên là chuyện đáng nhắc tới, tựa hồ, nàng chỉ cần hài tử , sẽ lợi càng nhiều, thể đưa điều kiện cầu danh lợi với Lang Gia Vương thị.

Trần Dung vẫn ngẩng đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-178-nguoi-von-phong-luu.html.]

Dưới tay áo, hai tay nàng bấu chặt , trong lòng cũng bất , lộ vẻ chua sót.

Nàng , tình huống như , bản còn thể cái gì.

Chẳng lẽ, hai kiếp , đau khổ giãy dụa, vẫn đổi lấy kết quả thế ?

Cũng bởi vì hai kiếp , Trần Dung càng hiểu rõ, nếu phụ đáng tin cậy, đời , nàng cũng sẽ rơi kết cục như thế!

Cho dù là đời , là đời , ngay cả đến tuyệt lộ, bức đến cuối cùng, Trần Dung cũng nghĩ tới việc thoát ly khỏi gia tộc. Thứ nhất, nàng cũng giống như khác, quan niệm về gia tộc là thâm căn cố đế, xâm nhập huyết mạch, thứ hai, đang trong thời loạn thế, nếu gia tộc che chở, mặc kệ nàng bao nhiêu tài sản, đảo mắt sẽ cướp đoạt còn chút gì, ngay cả bản cũng thể kết cục đem bán.

Nhớ ngày đó, khi cùng Vương Thất di chuyển về phía nam, bao nhiêu vương công quý tộc g.i.ế.c hủy hoại, ngay cả cao quý như hoàng phi, cũng từng trong lúc lẩn trốn bọn buôn lừa bán, đến nay sinh tử rõ.

Ngẫm nghĩ, Trần Dung chua xót: Thôi thôi, Trần Dung, cũng đừng nên từ chối!

Trần Nguyên Trần Dung đang trầm mặc, ha hả , vuốt chòm râu : “A Dung đừng vội quá mức vui mừng, Lang Gia Vương Thất cũng là đối tượng của nhóm công chúa, cho dù con là quý , phía vẫn thê tử. Tuổi con còn nhỏ, còn rằng sống ở đời , chỉ gia tộc mới là chỗ dựa duy nhất.”

Trong giọng của khi nhắc đến hai chữ “Duy nhất” thì đặc biệt tăng thêm chút ngữ khí.

Trần Dung vẫn cúi đầu.

Trần Nguyên nghĩ rằng nàng ngượng ngùng, ha hả . Sau đó, với vẻ hiền từ: “A Dung, là Nam Dương vương bức bách, bá phụ mới thể đem con đến đó. Có con vẫn vì sự việc mà vẫn ghi hận với bá phụ ?”

Nói tới đây, nghiêng về phía , nghiêm túc chằm chằm Trần Dung.

Trần Dung vẫn cúi đầu, một lúc lâu, nàng mới từ hàm răng rặn một câu vô lực: “A Dung dám.”

Trần Nguyên nhận điều gì dị thường nên tiếp tục ngừng. thật Lý thị thì cảnh giác đầu, nghiêm túc đánh giá Trần Dung đang cúi đầu gì.

Loading...