Người Vốn Phong Lưu - Chương 181: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:31:30
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LVWYnJ7HL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tương phản với Trần Vi đóng cửa , trong sân của Trần Dung mỗi ngày đều hạ nhân mang thiệp mời cầu kiến, thỉnh nàng tham gia yến hội ở các phủ.

Có điều, mặc kệ là nào đến thỉnh, Trần Dung đều từ chối. Nàng năng lực giao tế, loại yến hội tới nổi danh, bằng là tự mặt.

Hai kiếp , đối với Trần Dung mà , thứ nàng đoạt nhiều nhất là tự . Nàng bản cũng thông minh, cũng nhiều tật . Từng ngày trôi qua, việc nàng nghĩ đến đó là tìm một gia đình ghét bỏ , nhiều đấu tranh phức tạp bên trong mà sống giàu qua cả đời.

chuyện đơn giản như thế, cũng cách nàng càng ngày càng xa……

Nghĩ đến đây, Trần Dung cửa sổ phủ lụa mỏng kết đầy băng ở bên ngoài thở một , cũng đầu kêu lên: “Bình ẩu.”

Tiếng bước chân dồn dập truyền đến, chỉ chốc lát, Bình ẩu xuất hiện phía nàng, : “Chuyện gì ?”

Trần Dung chằm chằm bông tuyết dần dần như nở rộ, xuyên thấu qua màu man sáng trong, nàng giống như thấy gương mặt tuấn mỹ cao xa, còn biểu tình bi thương khi rời ngày đó.

Bất tri bất giác, nàng vươn tay đặt lên ngực.

Trần Dung cắn môi, khẽ : “Ẩu, ngươi chuẩn một thiệp mời cho , gặp .”

“Chàng?” Bình ẩu kinh ngạc hỏi: “Ai vạy?”

Trần Dung lúng lúng túng : “Là Vương Thất lang. Lần , với Trần Nguyên rằng là ‘Phụ nhân tiết nghĩ, sống c.h.ế.t vì bằng hữu’, cũng nên tới cửa cầu kiến, tỏ vẻ cảm tạ.”

Bình ẩu trầm mặc, thầm: “Lão nô tình nguyện ngài đồng ý thu nữ lang quý .” Bà Trần Dung, với giọng thương tâm: “Nữ lang, trở thành quý của Vương Thất lang, đó là chuyện mà bao nhiêu cũng ! Hiện tại chướng mắt mà còn cảm tạ ngài ư?”

Trần Dung rũ hai mắt, lạnh lùng : “Ngay cả là công khanh, ngay cả là danh sĩ, vĩnh viễn cũng chỉ là . Ẩu, từng thề , cả đời , nhất định sống hạnh phúc vui vẻ! Thân là nữ tử, quyết định vận mệnh, chỉ trông chờ việc thành . Dù cho thế nào, cũng gả cho một nam nhân đáng giá, trải qua một cuộc sống thật sự. Ẩu, thể thua nữa!”

Bình ẩu trầm mặc một hồi, thở dài một tiếng, đảo mắt, bà tò mò hỏi: “Nữ lang vì ‘Không thể thua nữa’?”

Trần Dung cứng đờ, một lúc lâu mới thấp giọng trả lời: “Ngươi lầm .” Ngữ khí nặng nề, Bình ẩu lập tức dám hỏi nữa.

Thiệp mời chỉ chốc lát chuẩn xong, Trần Dung xe ngựa, ngoài phủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-181-nguoi-von-phong-luu.html.]

Vừa cửa phủ, Trần Dung vén rèm xe lên, xung quanh sân viện của Trần Vi. Đại môn của sân viện vẫn mở rộng nhưng bên trong vô cùng im lặng. Trần Dung liếc mắt một cái, thấy bên trong bận việc đều là cúi đầu qua , thở cũng dám thở mạnh.

Nhìn tình cảnh , khóe miệng Trần Dung hiện lên một chút lạnh. Đảo mắt, mắt nàng cảm thấy hoảng hốt, cảnh tượng như thế kiếp nàng cũng trải qua, lúc , Trần Vi cũng mất mát như thế, nàng cũng là lạnh như .

kết quả là, cuối cùng, cũng là nàng.

Nghĩ đến đây, Trần Dung lập tức thu hồi tâm thần.

Ở bên ngoài, nơi nơi đều là khung cảnh tuyết trắng, mấy ngày nay, tuyết vẫn ngừng rơi, trời đất sớm phủ một màu trắng tinh.

Đường lầy lội, vô cùng hỗn độn, khắp nơi đều là vết bánh xe. Hai bên cây cối trụi lủi đọng đầy tuyết, khi xe ngựa chạy tạo nên tiếng động lớn, liền một tầng tuyết đọng thật dày rơi xuống, nặng nề mà nện ở đỉnh xe ngựa.

Rất lạnh.

Mê Truyện Dịch

Trần Dung kéo rèm xe xuống, cảm thấy lạnh lẽo chà xát hai tay. Nàng vội vàng vươn tới gần hỏa lò, giơ tay sưởi ấm. Sau một lúc, nàng nhớ tới Thượng tẩu đánh xe bên ngoài nên cầm một cái tiểu lô cầm tay, thuận tiện đưa ngoài, kêu: “Tẩu, giữ ấm tay .”

Bên ngoài truyền đến tiếng ha ha của Thượng tẩu: “Không cần cần, nữ lang, lão nô đành xe, còn tay cầm nữa .” Lão đặc biệt vui vẻ, nếp nhăn đều nở rộ. Cũng giống như Bình ẩu, lão cảm thấy khi nữ lang bắt đầu khởi hành về phía nam, thật sự chững chạc hơn nhiều, thật khiến cho lão an lòng.

Trong xe ngựa, Trần Dung đáp ứng một tiếng, cầm tiểu lô về.

Lúc , xe ngựa Trần phủ, chạy đến ngã tư đường thành Nam Dương.

Ngoài dự đoán là ngã tư đường thực náo nhiệt, ngoại trừ thứ dân quần áo tả tơi thì đa phần là xe ngựa của các quý tộc cũng chạy qua chạy .

Thượng tẩu cảnh tượng , vui : “Nữ lang, đoàn đều đang hưởng thụ thái bình đây.”

Trần Dung đáp ứng một tiếng.

Ngã tư đường lầy lội, tuyết đọng khi nông khi sâu, xe ngựa khó khăn. Thường thường trong lúc xóc nảy, xe ngựa vài đều ngả về một bên, suýt nữa đụng xe bên cạnh.

Loading...