Văn sĩ trung niên nhướn mày, kinh ngạc bóng dáng của nàng, một lúc lâu cúi đầu túi hương, ha ha , khẽ : “Trên đời nữ lang thờ ơ với Thất lang ư? là thú vị.” Rồi xoay bước trong điện.
Xe ngựa khởi động.
Ngoài xe, Thượng tẩu ở bên ngoài, cũng Vương Nghi từng đề cập kết với Trần Công Nhương liền than thở: “Lang Gia Vương Thất cũng suy nghĩ cái gì, nguyện ý nạp nữ lang nhà , đưa túi hương, chẳng lẽ chỉ chơi đùa một chút thôi ?”
Tiếng than thở của lão truyền trong tai Trần Dung. Lúc Trần Dung ngơ ngác tháp, hai tay đan , khuôn mặt nhỏ nhắn thanh diễm nhất thời sáng ngời dị thường, nhất thời lộ uể oải, rõ ràng là mặt hồ mùa xuân khuấy đảo……
Xe ngựa chạy phía ngoài.
Trong tiếng bánh xe lạo xạo chạy lớp tuyết đọng, ánh tuyết trắng bạch, trăng sáng chiếu rọi cả bầu trời xuyên thấu qua góc rèm xe chiếu mặt, Trần Dung.
Cũng qua bao lâu, nàng kéo rèm xe , để gió lạnh thấu xương thổi bay ma tâm loạn như tơ, thổi đỏ ửng mặt. Dần dần, hai mắt của nàng khôi phục vẻ bình tĩnh.
Xe ngựa chạy về phía cửa hông.
Nhìn cổng vòm ở đại môn , Trần Dung đột nhiên : “Tẩu, đại môn .”
“Vâng.” Thượng tẩu lên tiếng, điều khiển xe ngựa chạy phía cửa chính.
Lão điều khiển xe tò mò đầu về phía Trần Dung. Dưới ánh trăng, trong tuyết quang, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh , môi nàng mím thành một đường, vẻ vô cùng quật cường, lão liền quyết tâm áp chế hiếu kỳ, mở miệng hỏi.
Từ cửa hông chạy tới cửa chính ước chừng mất nửa canh giờ.
Trong nửa canh giờ , mặt Trần Dung sắc hổ vui mừng biến mất, ánh mắt trở nên bình thản.
Khi xe ngựa chạy đến gần cửa chính, Trần Dung ló đầu, về phía mấy hộ vệ gác cổng. Chỉ chốc lát, nàng thấy Trương Hạng mặc quần áo thanh sam, đoan chính ôn hòa ở gần đó.
Xe ngựa chậm rãi tới gần.
Mọi thấy tiếng bánh xe thì đồng thời đầu . Nhìn thấy là Trần Dung, mấy , mắt đều sáng ngời.
Trong mấy , bao gồm cả Trương Hạng, chuyển mắt Trần Dung, khóe miệng mỉm , trong ánh mắt mang theo tán thưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-195-nguoi-von-phong-luu.html.]
Trần Dung cũng .
Ngay khi Trương Hạng chút kinh ngạc về phía nàng, Trần Dung chậm rãi thản nhiên tươi với . Nụ thật sự quyến rũ cùng minh diễm.
Kiếp , Trần Dung gương đồng luyện qua vô , một lòng thầm nghĩ dựa tươi để đổi ác cảm của Nhiễm Mẫn đối với nàng. Đây là tươi nữ nhân dụ hoặc nam nhân.
Trương Hạng rõ ràng ngẩn ngơ, yên lặng về phía Trần Dung. Ngay khi xe ngựa của Trần Dungdựa càng ngày càng gần, đột nhiên cúi đầu xuống, lui về phía nửa bước. Chỉ cần nửa bước, trốn ở phía một hộ vệ cao lớn, ngăn cách tầm mắt Trần Dung về phía .
Trần Dung ngẩn , chậm rãi rũ mắt, rụt đầu .
Xe ngựa chạy cửa chính.
Sau khi đại môn vài chục bước, Trần Dung đầu , vẫn là một đám hộ vệ cao lớn cùng một mảnh góc áo của Trương Hạng. Nhìn góc áo , Trần Dung khổ, vô lực thầm nghĩ: Ta quá nóng vội . Chỉ sợ nụ của chẳng những cho cảm tình, ngược còn thể tăng thêm vài phần nghi hoặc cùng khinh thường. Ngẫm nghĩ, Trần Dung thở dài một tiếng, đột nhiên cảm thấy mất hứng.
Thượng tẩu thấy nàng thở dài, khỏi nghiêng đầu hỏi: “Nữ lang, khoẻ ?”
Trần Dung cũng quản lão thấy , chỉ khẽ lắc đầu.
Xe ngựa chạy , trong đêm tối tạo nên tiếng nhạc tịch mịch.
Lúc , Thượng tẩu thấp giọng : “Nữ lang, nếu Thất lang cố ý, vẫn nên gả cho ngài , tin tưởng ngài sẽ che chở , sẽ để thê tử về của ngài khi dễ .” Nói thì như nhưng trong giọng của Thượng tẩu sự mờ mịt đáng tin.
Vốn, lão nghĩ rằng Trần Dung sẽ trả lời, ngờ một lát , giọng khàn khàn của Trần Dung truyền đến: “Làm của bằng gả cho Nhiễm tướng quân thê.”
Thượng tẩu lập tức đáp: “Nữ lang cân nhắc cho kỹ, Nhiễm tướng quân là gia tộc chuẩn cho A Vi, nếu đoạt lấy sẽ chọc giận gia tộc, về chuyện gì thì sẽ che chở nữa.”
Lại một nữa, lão nghĩ rằng Trần Dung sẽ trả lời, nhưng giọng khàn khàn của Trần Dung vẫn truyền đến: “Ta sẽ , tẩu, sẽ .” Trong giọng khàn khàn chua sót.
Xe ngựa về tới Trần phủ.
Ngày hôm quả nhiên là một ngày nắng. Tuyết đọng đang nhanh chóng hòa tan. Bốn năm ngày tiếp theo vẫn là ngày nắng.
Mấy ngày nay, Trần Dung vẫn ở trong sân của , nửa bước .
Mê Truyện Dịch