Hai thế , Trần Dung vẫn là xử nữ, chỉ rằng lúc chính thực xa lạ, nàng dường như gì đó, nhất là đem nàng nhập trong cơ thể , nhất là…… Nàng dám nghĩ tới nữa.
Vương Hoằng vươn tay đỡ nàng.
Chàng cúi đầu, ôn nhu nàng, khóe miệng khẽ nhếch, nhợt nhạt mà , hỏi với giọng thiết: “A Dung khoẻ ư? Tại mặt đỏ như thế, cũng nóng nữa?”
Giờ phút , ánh mắt thuần khiết, thiết như thế!
Cho dù Trần Dung vẫn là nữ tử khuê các, ai từng cho , nhưng lúc nàng cũng nguyên nhân dị thường của .
Lập tức, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ hồng từ lỗ tai đến tận gáy.
Nàng vội vàng lui về phía . Sau đó, nàng xoay , đưa lưng về phía , cúi đầu, hổ thôi, với giọng tự trách: “, đúng là thể khoẻ, khả năng bệnh .”
Nàng thấy là tiếng rót rượu.
Trần Dung kinh ngạc đầu.
Nàng đối mặt với Vương Hoằng tươi yếu ớt, nét mặt dính vài giọt sương. Chàng đang cúi đầu, tao nhã rót đầy rượu hai chén.
Mê Truyện Dịch
Động tác của tao nhã như thế, tươi của ung dung như thế. Đây là một loại ung dung hàm chứa quý khí kim mã ngọc đường, đây là một loại cao cao tại thượng thuộc về khói lửa nhân gian.
Trần Dung ngẩng mặt, si ngốc , đột nhiên phát hiện tâm của đang dần dần trầm luân, trầm luân…… Đột nhiên, nàng nghĩ rằng: Nếu thế gian một tình yêu sẽ nữ nhân hạ thấp giống như một lớp bụi bặm, tất là vì nữ nhân yêu thương nam nhân mắt .
Nếu , yêu Nhiễm Mẫn sẽ cảm thấy tuyệt vọng, yêu thương nam nhân mắt sẽ cho cảm thấy hèn mọn!
Dần dần, Trần Dung rũ hai mắt, dần dần, nàng vươn tay đặt lên n.g.ự.c .
Tóc xõa xuống trán Trần Dung, nàng ôm ngực, hít sâu một .
Khẩu khí chút chua sót.
Chậm rãi, Trần Dung ngẩng đầu lên.
Trong nắng sớm, nàng ngẩng đầu , mắt to quyến rũ sáng ngời, nghiêm túc ngắm .
Ánh mắt đặc biệt nghiêm túc, đặc biệt xa xôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-206-nguoi-von-phong-luu.html.]
Đây là một loại cảm giác kỳ quái, khiến Vương Hoằng khẽ nghiêng đầu, để mặc tóc dài xẹt qua gương mặt tuấn mỹ trắng trẻo: “Sao ?”
Khuôn miệng nhỏ nhắn của Trần Dung khẽ hé, nửa ngày, một nữa ngậm , nàng , rạng rỡ, chút ngây thơ, cũng chút nghiêm túc cất giọng : “Ông trời trêu đùa A Dung mà, cả đời , sợ là sẽ viên mãn .”
Vương Hoằng ngẩng đầu, bất tri bất giác, tay chống lên tháp, tao nhã thẳng hình.
Chàng Trần Dung chăm chú, chậm rãi nhếch môi , hai mắt nheo : “A Dung đây là ý tứ gì?”
Trần Dung ngẩng mặt, si mê . Đây là chân chính si mê, là đem một ghi tạc trong lòng, chỉ là , nàng cảm thấy thỏa mãn, chỉ là tới gần , nàng thể cưỡng mà si mê .
Nàng dùng ánh mắt si mê Vương Hoằng, môi đào rung động, : “Không ý gì cả.”
Vương Hoằng vẫn híp hai mắt nàng chăm chú.
Thông minh như tất nhiên là hiểu ý tứ của Trần Dung. Nàng rõ ràng là cho , cho dù nàng thương đến tận xương, cho dù nàng luyến như si, lòng của nàng vẫn tỉnh táo, nàng thật sự rõ rằng nàng xứng với , nàng sẽ chiếm …… Cả đời của nàng, cũng sẽ cùng ở chung một chỗ, cho nên, cuộc đời của nàng sẽ viên mãn.
Trên đời nữ lang như thế? Tuổi còn trẻ, tính tình nóng nảy dễ xúc động, nhưng nàng luôn sự thong dong cùng lõi đời, thậm chí, tang thương của một trí giả!
Trong một thể k*ch t*nh tỏa bốn phía, thể cân nhắc lạnh lẽo tĩnh lặng gần như tàn khốc như thế?
Vương Hoằng nhợt nhạt.
Chàng rũ hai mắt, áo trắng như tuyết, dựa vách xe bên trái. Ngay trong chớp mắt khi nghiêng , tóc đen như mực phủ lênv ạt áo trắng tinh.
Lúc đắm chìm trong nắng sớm, gió mát, rõ ràng phía chính là vách núi đơn sơ thể đơn sơ hơn, rõ ràng đang trong xe ngựa, nhưng tao nhã cao quý, như giữa hoa viên.
Chàng rũ hai mắt, ngón tay thon dài trắng trẻo chậm rãi v**t v* bầu rượu, nhợt nhạt, chậm rì rì cất giọng : “Ý của A Dung cho , một khi trở thành Nam Dương, nàng vẫn là nàng, cũng vẫn là . Việc nơi đây, chỉ giống như một giấc mộng xuân mà thôi?”
Chàng chậm, giọng thanh nhuận êm tai chi cực, đôi mắt trong suốt cao xa, cũng tựa tiếu phi tiếu nàng.
Không vì , Vương Hoằng như thế, tim Trần Dung co thắt .
Nàng cúi đầu xuống.
Lúc , Vương Hoằng vươn tay phủ lên tay nàng.
Khi phủ lên bàn tay nhỏ bé của nàng, móng tay khẽ co , ở lòng bàn tay nàng nhẹ nhàng gại gại.