Trần Dung mới chuẩn xong hành lý, Trần Tam lang tìm đến đây.
Trần Tam lang mang theo Trần Dung đến chỗ quảng trường. Trên quảng trường đỗ mấy chiếc xe ngựa, còn năm sáu mươi hộ vệ. Trần Tam lang vươn tay, chỉ Trần Dung với một hộ vệ cao lớn nhất: “Lý Thành, các ngươi nhớ kỹ, vô luận gặp tình huống gì, nhiệm vụ hàng đầu chính là che chở nữ lang. Nàng bình an, các ngươi sẽ trở , nếu nàng xảy chuyện, các ngươi cũng cần trở về thành Nam Dương nữa.”
Lý Thành nghiêm nghị đáp: “Vâng.”
Mê Truyện Dịch
Hắn đầu, hướng tới mấy chục hộ vệ kêu lên: “Các , lời của lang quân các ngươi rõ ?”
Mọi kêu lên: “Nghe rõ.”
Trần Tam lang gật đầu.
Hắn sang về phía Trần Dung.
Đối diện với Trần Dung đang cúi đầu, mặt chút gợn sóng, trong ánh mắt Trần Tam lang lóe sáng, khỏi thầm nghĩ: Bị nhốt vài ngày, nếu là nữ lang khác, chỉ sợ sớm nháo điên , kinh hãi hôn mê, nàng thì ngược , đảo mắt vẫn như . Ngay cả hiện tại, nhận mệnh lệnh như thế cũng giống như một trượng phu trấn định tự nhiên, A Dung , thật đúng là thể coi thường.
Lại tiếp, cho dù là khi Trần Dung giam giữ, thúc thủ vô sách, sự trấn định bình tĩnh so với bộ dạng mặt Trần Tam lang còn biểu hiện hơn. Phải rằng, thời đại sĩ tộc đều tôn vinh sự mảnh mai, vẻ thuộc về khói lửa nhân gian.
Tôn sùng vẻ ôn nhã, cự tuyệt dã tính như sói. So với tuyệt đại đa sĩ tộc tử, Trần Dung thật sự khác biệt.
Trần Tam lang Trần Dung, nhẹ giọng : “A Dung, những đều sẽ sai sử, hơn nữa bọn họ đều thủ bất phàm, yên tâm, bọn họ nhất định thể đưa bình an đến chỗ của Nhiễm tướng quân.”
Trần Dung bộ dạng phục tùng liễm mục, hướng thi lễ: “Vâng, Tam ca.”
Trần Tam lang thở dài một tiếng, còn thêm: “Vốn Tam ca đưa , điều trăm sự bận rộn, nhất thời thể phân .”
Là đường bình an, sợ hãi gặp chuyện may mà? Trần Dung lạnh một tiếng, miệng vẫn như cũ : “Không .”
Sau khi Trần Tam lang để vài câu, Trần Dung, ngẫm nghĩ, vẫn dựa sát : “A Dung, nếu Nhiễm tướng quân còn , liền đáp ứng . Ở chỗ gia tộc, Tam ca sẽ giải thích .”
Trần Dung cả kinh, ngẩng đầu . Nàng trừng mắt , thì thào : “ mà A Vi?”
Trần Tam lang nhướn mày, phất phất tay, : “A Vi là nữ lang, cũng là nữ lang. Loại hôn nhân đại sự, cần khiêm nhượng với .” Nói thì như , ánh mắt về phía Trần Dung một chút khinh bỉ thể che giấu: A Dung , nàng thật sự nghĩ rằng Nhiễm tướng quân lễ tạ thần ý cưới ? Nhiều nhất cũng chỉ thu nạp thành thông phòng thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-220-nguoi-von-phong-luu.html.]
Trần Dung rũ hai mắt, một lát hướng thi lễ.
Trần Tam lang giao cho vài câu, tay vung lên, lệnh: “Đi thôi, nhanh nhanh về.”
“Vâng.”
Đoàn xe khởi động. Trần dung mang theo Bình ẩu xe ngựa.
Nàng xốc rèm xe lên liền thấy Trần Vi tàng cây liễu trụi lủi. Nàng ngửa đầu, ngơ ngác về phía Trần Dung, khuôn mặt nhỏ nhắn gầy đến mức da bọc xương, đôi mắt lã chã chực .
Khi đối diện với ánh mắt của Trần Dung, Trần Vi cắn môi, hận ý hề che giấu biểu lộ .
Trần Dung thấy thế, vội vàng thu hồi ánh mắt, kéo rèm xe xuống.
Xe ngựa khỏi Trần phủ.
Trong thành Nam Dương vẫn mang khí áp lực nặng nề. Bởi vì chuyện của Lang Gia Vương thị, hiện tại thành Nam Dương chỉ cho phép chứ cho phép .
mà, khi Trần Dung khỏi thành, nàng thấy Lý Thành dường như giơ gì đó lên, cao giọng : “Thay vương gia việc.” Một lời phun , chúng kích tề thu, nhóm sĩ lui phía nhường đường.
Trần Dung thu hồi ánh mắt, âm thầm lạnh: Trách Trần Nguyên bối rối như thế, hóa lương thực , Nam Dương vương cũng phần.
Xe ngựa chạy khỏi thành.
Lý Thành thấy Trần Dung xung quanh khắp nơi, liền giục ngựa tới gần nàng, cung kính : “Nữ lang cần lo lắng, chúng là đường nhỏ, sẽ gặp lưu dân, ngay cả Hồ, cẩn thận tuyệt đối sẽ gặp .”
Trần Dung gật đầu, ngay trong xe ngựa thi lễ, nhẹ giọng : “Vì an nguy của quân, vạn mong cẩn thận việc.”
Lí Thành nàng thổi phồng như thế, lập tức gãi đầu, ngây ngô : “Nữ lang đừng lo lắng, ngay cả vì bản chúng , tại hạ cũng sẽ cẩn thận việc.”
Hắn đầu, thét to: “Đi nhanh một chút.”
như theo lời của Lý Thành, đoàn xe khỏi thành Nam Dương ba mươi dặm liền chạy một đường nhỏ. Đường nhỏ gập ghềnh khó , hoang tàn vắng vẻ, cũng im lặng. Đi một ngày, chỉ tiếng bánh xe lạo xạo cùng tiếng đàm tiếu của chúng hộ vệ vang lên.