Người Vốn Phong Lưu - Chương 225: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:36:53
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LVWYnJ7HL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giọng mang theo ý , đúng là rõ còn cố hỏi.

Trần Dung ngẩng đầu y.

Hai mắt của nàng sáng ngời dị thường.

Mê Truyện Dịch

Sáng ngời khiến cho Nhiễm Mẫn ngửa về phía một chút, hứng thú chờ đợi.

Quả nhiên, Trần Dung từ rừ rũ mắt, một lúc, nàng lẳng lặng : “Ta phụng lệnh của Trần Nguyên, tiến đến cầu tướng quân cướp lương thực từ trong tay của Hồ về.”

Không đợi Nhiễm Mẫn đáp lời, nàng cố lấy dũng khí ngẩng đầu y : “ mà, nhận mệnh lệnh thì Trần Nguyên hồ đồ .”

Nhiễm Mẫn nhướn một bên mày rậm, tới gần nàng hơn: “Vậy ư? Nói một chút?”

Trần Dung y, thản nhiên : “A Dung nghĩ rằng tướng quân ở đây, cường đạo sợ đến vỡ tim vỡ mật, còn dám cướp đoạt lương thực, phô trương thanh thế gì chứ? Lương thực chỉ sợ là tướng quân tự lấy thôi.” Nàng dùng một chữ ‘Lấy’ cực kỳ văn nhã.

Nhiễm Mẫn cất tiếng to.

Y ngả ngả , bàn tay to còn vỗ mạnh mấy cái. Theo tiếng của y truyền , mấy cái đầu ngó đây.

Nhiễm Mẫn hướng tới một văn sĩ trung niên phất phất tay, : “Trương Công, Trương Công, ngươi tiểu cô ? Nàng còn , ở đây, cường đạo sợ vỡ tim vỡ mật, tuyệt đối dám tới gần, còn , lương thực là do lấy .”

Lời thốt , vài phụ tá đều mở to mắt, kinh ngạc về phía Trần Dung. Văn sĩ trung niên nhanh bước , liên tục thở dài: “Bội phục bội phục, cứ tự cho là tài cao, mà ngay cả một tiểu cô cũng bằng!”

Nhiễm Mẫn vẫn còn cất tiếng to.

Sau đó, y ngừng , thở hổn hển vẫy tay quát: “Lui , lui , còn cùng nữ lang trò chuyện.”

Chúng phụ tá vui lui xuống.

Nhiễm Mẫn chuyển sang Trần Dung, nhướn mày rậm, dài : “A Dung Trần Nguyên hồ đồ, vì còn phụng mệnh đến đây?” Y dựa sát nàng, giọng trầm hậu từ tính khe khẽ thổi trong tai nàng: “Hay là, A Dung nhớ mong , mượn cơ hội gặp gỡ ?”

Trần Dung y, đó, nàng nghiêm trang lắc đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-225-nguoi-von-phong-luu.html.]

Dưới ánh mặt trời, hình dáng nam nhân rõ ràng, ngũ quan tuấn mỹ lập thể giống như do d.a.o khắc nên. Trần Dung y, đầu tiên trong cuộc đời trong giọng sự bình thản cùng trầm lãnh: “Không, tiến đến là cầu tướng quân một việc.”

Nhiễm Mẫn cảm thấy hứng thú, y khoanh tay ngực, : “Cầu một chuyện ư? Nói một chút?”

Trần Dung khẽ mím môi, rũ hai mắt, một hồi lâu, nàng mới quyết đoán ngẩng đầu y : “A Dung , tướng quân hàng năm chinh chiến bên ngoài, lương thực đối với tướng quân mà tương đương với sinh mệnh.”

Dưới tay áo dài, hai tay nàng bấu chặt lẫn , trong ánh mắt về phía Nhiễm Mẫn một chút âm ngoan: “Vừa , A Dung một đường dẫn, đó là yếu đạo bí mật mà Nguyễn thị cùng Trần Nguyên đến các nơi mua bán lương thực, vận chuyển tiền tài.”

Kiếp , khi Trần Dung gả cho Nhiễm Mẫn thì nàng theo y rời khỏi thành Nam Dương. Nguyễn thị nàng sủng ái, một lương thực Hồ cướp thì phái tìm nàng, nàng tìm Nhiễm Mẫn phái binh trông giữ đường dẫn. Bởi Trần Dung mới chuyện .

Lời của nàng thốt , tươi mặt Nhiễm Mẫn thu hồi .

Y Trần Dung chăm chú.

Bị một đôi mắt đen như bầu trời đêm, bên trong hỏa diễm ám trừng , bất cứ nào cũng đều run rẩy thôi, vã mồ hôi như tắm.

Trần Dung như thế. Kiếp , bộ dạng của y nàng thấy quá nhiều, đến , khi chuẩn thốt lời , nàng nghĩ tới hậu quả khả năng phát sinh.

Ánh mắt Trần Dung thập phần thản nhiên.

Nhiễm Mẫn nhíu mày, : “Nếu gọi đó là yếu đạo bí mật, thời điểm khi Hồ tùy thời định vây thành, Nguyễn thị cùng Trần Nguyên nhất định sẽ tốn công sức vận chuyển . Nữ lang, nàng sự quan trọng trong lời của ?”

Trần Dung y.

Hai mắt của nàng vẫn sáng ngời mà thản nhiên, thấy một tia hổ thẹn, thấy một chút nào bất an.

Nàng gật đầu, lạnh lùng , cái miệng nhỏ nhắn khẽ mím, lộ sát khí: “Ta tổn thất thảm trọng!”

Nhiễm Mẫn ngả về phía , lẳng lặng chằm chằm Trần Dung, hỏi: “Nữ lang sợ khi Hồ vây thành, Trần thị các nàng vì lương thực đủ mà sẽ g.i.ế.c ?”

Lời của y dứt, Trần Dung quyết đoán trả lời: “Sẽ .”

Nàng thản nhiên : “Trần Nguyên là ích kỷ vô cùng, những thứ của lẽ sẽ đưa cho Nguyễn thị, lẽ sẽ dùng để lấy lòng Nam Dương vương, nhưng mà, mặc kệ xảy chuyện gì, cũng sẽ lấy đưa cho gia tộc.”

Loading...