Người Vốn Phong Lưu - Chương 229: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:37:23
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người phụ tá tới đây, cất tiếng to: “Tướng quân, chúng phát đại tài .”

Trong tiếng lớn của phụ tá, Nhiễm Mẫn nhẹ, y tựa hồ Trần Dung yên, lập tức phất phất tay, bảo phụ tá đang hưng phấn câm miệng rời khỏi.

Vì thế, lúc đây, khi Trần Dung là trăng sáng nhô lên cao.

Bình ẩu tiến lên vài bước, bà thấy Trần Dung ngừng x** n*n cánh tay, một bộ dạng mỏi mệt, khỏi nhỏ giọng hỏi: “Nữ lang, ?”

Trần Dung liếc bà một cái, với giọng mệt mỏi: “Thật ngờ việc của y nhiều như , sửa sang một canh giờ, mới thành một phần mười.”

Bình ẩu há to miệng, bà kinh ngạc hỏi: “Nữ lang cái gì?”

Trần Dung kiên nhẫn trả lời: “Không gì, chính là giúp y sửa sang văn thư một canh giờ thôi. Nếu y phụ tá tướng lĩnh tiến đến bẩm báo thì thuận tiện nhắc nhở những đó, miễn cho bọn họ chần chừ hồi lâu, cho Nhiễm Mẫn phát hỏa.”

A? Bình ẩu trợn tròn mắt.

Bà ngây như phỗng tại chỗ, một lát mới tỉnh táo , thấy Trần Dung xa, vội vàng ba bước thành hai bước đuổi tới phía nàng, vội vàng : “Nữ lang, hỏi tướng quân về chuyện lương thực ? Lang chủ còn đang chờ đáp án mà.”

Trong ánh mắt chờ mong của Bình ẩu, Trần Dung chút để ý lắc đầu.

Lần , Bình ẩu gấp . Bà nghẹn ngào, thì thào : “Vậy thì bây giờ? Cứ trì hoãn từng ngày một, nữ lang còn danh tiết gì nữa đây?”

Trần Dung đầu, chỉ nhanh về phía . Nàng vốn còn danh tiết gì . Nói đến , hiện tại trở về thành Nam Dương, nàng thật sự lo lắng Trần Nguyên cùng Nguyễn thị trông thấy lương thực theo về sẽ ngay lập tức g**t ch*t nàng, hoặc quan tâm đem nàng tặng cho khác.

Hiện tại Trần Dung còn thấy rõ con đường phía của , thế nào mới thể bước tiếp. Ai, đợi chút , chờ một chút , lẽ thêm vài ngày, cơ hội chuyển biến……

Sáng sớm ngày hôm , Trần Dung bừng tỉnh trong sự ầm ỹ.

Nàng xoay rời khỏi tháp, lắng tiếng ngựa hí liên tiếp, tiếng bên ngoài, còn tiếng chuyển dời đồ vật. Đủ loại âm thanh tràn ngập bộ doanh trướng.

Lúc , giọng của Bình ẩu mang theo vẻ buồn ngủ truyền đến: “Xảy chuyện gì mà ầm ỹ như ?”

Trần Dung trả lời, nàng chỉ xoay qua, đối với bên ngoài doanh trướng hỏi: “Xảy chuyện gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-229-nguoi-von-phong-luu.html.]

Lập tức, một sĩ ở bên ngoài vang dội trả lời: “Xuất phát.”

Cái gì? Xuất phát?

Trần Dung bước lên một bước, tới cửa doanh trướng, nghĩ bản kịp rửa mặt, liền kêu lên với Bình ẩu: “Mau mau, giúp rửa mặt.”

“Vâng .” Bình ẩu lúc cũng hoảng hốt, vội vàng tiến lên.

Mê Truyện Dịch

Rối ren một hồi, Trần Dung rửa mặt chải đầu xong, vội vàng đội đấu lạp, tới doanh trướng của Nhiễm Mẫn.

Khi nàng tới đó, bên ngoài doanh trướng của Nhiễm Mẫn 30 40 tướng lĩnh đó, vẫn nhúc nhích xếp thành hai hàng, đang y phân phó.

Nhìn thấy tình hình , Trần Dung chỉ thể thành thành thật thật dừng chân, chờ đợi một lúc.

Chỉ chốc lát, các tướng lĩnh mệnh lên ngựa, đồng thời rời .

Trần Dung thấy Nhiễm Mẫn xoay , vội vàng đuổi theo.

Khi nàng chạy tới, Nhiễm Mẫn đang nhóm sĩ hỗ trợ mặc khôi giáp. Giáp nặng màu đen khoác y, trong tiếng kim loại vang lên, khí tức xơ xác tiêu điều ập mặt.

Trần Dung nhanh vài bước, đến phía Nhiễm Mẫn. Chỉ liếc mắt một cái, nàng liền cúi đầu, lúc , Nhiễm Mẫn đội mũ giáp, y vốn uy nghiêm bất phàm, khí thế bức , đội mũ giáp , sát khí khát m.á.u thẳng hướng ập đến, thật sự khiến sợ hãi.

Trần Dung cắn môi, đảo mắt, nàng ngẩng đầu, mở to hai mắt với Nhiễm Mẫn bằng giọng cả giận: “Nhiễm tướng quân đây là ý tứ gì? Đại quân xuất phát, báo với một tiếng?” Vì để cho y thấy bản phẫn nộ, nàng còn thuận tay tháo xuống đấu lạp.

Nhiễm Mẫn nâng cằm lên, để sĩ buộc dây kết cho y, thấy Trần Dung lên án, y liếc Trần Dung một cái, lười biếng trả lời: “Thông báo cho nàng chi?”

Trần Dung vốn khí thế của y khiến cho chút sợ hãi, câu trả lời của y, ngọn lửa vô danh bốc lên, nàng cắn răng, hít sâu một cái, vẫn giận dữ hét lên: “Tướng quân, ngài chớ quên, trong quân doanh trừ binh lính của ngài còn một nữ lang như khách!”

Lời của nàng mới thốt , Nhiễm Mẫn khẽ nhếch bạc môi, nở nụ .

Tiếng của y trong trẻo dễ .

Trong tiếng , y lẳng lặng Trần Dung, mắt thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng càng ngày càng hồng, trong ánh mắt lửa giận tăng vọt, y mới thu hồi tươi , : “Thành Nam Dương là nơi thị phi, nàng đắc tội gia tộc, còn thể đây?”

Loading...