Nhìn bọn họ rời , đột nhiên, Nhiễm Mẫn nhẹ: “Nữ lang, như ý nguyện ?”
Trần Dung đầu, nàng thi lễ với y, khoái hoạt : “, như ý nguyện .” Trần Nguyên đắc tội với Lang Gia Vương thị, đắc tội với Nam Dương vương, thể , cho dù là Kiến Khang là thành Nam Dương, còn nơi nào để sống yên nữa .
Mà Trần Nguyên sụp đổ, cho dù là Trần Tam lang là Trần Vi, giá trị con sẽ chuyển biến đột ngột. Ngay cả Nguyễn thị, hẳn ở trong Quý châu cũng khó mà ngóc đầu .
Lúc Trần Dung mỉm yếu ớt, chút nào che giấu khoái ý.
Trong âm u, Nhiễm Mẫn thâm trầm nàng, mỉm .
lúc , tiếng ồn ào náo động truyền đến.
Trong tiếng ồn ào mang theo hoan hô cùng tiếng nữ tử kêu la, đối với thành đang bất an, âm thanh tràn ngập vui vẻ thật sự là hiếm thấy.
Nhiễm Mẫn ngẩng đầu , Trần Dung chạy vài bước cửa đ**m.
Ở chỗ ngã tư phía xuất hiện một chiếc xe ngựa.
Chỉ liếc mắt một cái, Trần Dung cứng đờ.
Chậm rãi, nàng mở to mắt , nhẹ nhàng .
Chung quanh xe ngựa vây đầy thiếu niên nam nữ. Trong tiếng , Trần Dung thấy Trần Kỳ kêu lớn: “Thất lang, Thất lang, việc Hồ vây thành liên quan đến , trăm ngàn đừng để ý.”
Một nữ lang khác yêu kiều kêu lên: “Có Thất lang ở đây, thành Nam Dương tất nhiên đáng lo.”
Một thiếu niên cũng hét lớn: “Lang Gia Vương thị tinh binh vô , ngay cả Mộ Dung Khác cũng thể gì .”
Liên tiếp đều là an ủi, đều là sung sướng quát to, đám thiếu niên nam nữ , Trần Dung trong thâm tâm của bọn họ luôn cảm thấy Vương Hoằng nhất định thể giải quyết nguy cơ .
Lúc , phía Trần Dung truyền đến giọng trầm thấp của Nhiễm Mẫn: “Lão bá đối với Lang Gia Vương Thất cũng một câu oán hận?”
Chủ quán trả lời với vẻ nhu hòa: “Mọi kẻ sĩ đều , Vương Thất lang đáng tin cậy, nghĩ đến hẳn là đáng tin cậy.”
Lời chủ quán dứt, Nhiễm Mẫn thở dài một tiếng, tràn ngập buồn bực cùng chua xót: “Chỉ vì là Lang Gia Vương Thất ư? Quả nhiên là nổi danh trong thiên hạ!”
Trần Dung vẫn còn xung quanh.
Nàng xuyên qua đầu trùng trùng điệp điệp, hoa phục váy dài chồng chất, về phía trong xe ngựa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-240-nguoi-von-phong-luu.html.]
Trong xe ngựa lay động, ngẫu nhiên liếc mắt một cái, nàng thể thấy một đôi mắt cao xa trong suốt. Ngay cả giờ phút , đôi mắt cũng mang theo ý , ôn nhu, yên tĩnh …… Tự tại như , thong dong như , giống như việc sắp đối mặt với cường địch, che đậy mưa gió trong thiên địa, chẳng qua chỉ là một bữa yến hội trong nhân gian thái bình. Không gì hơn chuyện , càng đừng đến tai ương!
Đây là một đôi mắt thể khiến bình thản, thể khiến thấy tự chủ mà mỉm theo . Trần Dung chỉ liếc mắt một cái cảm thấy an bình yên tĩnh, bất tri bất giác, nàng cũng tươi , nhẹ nhàng ngâm nga: “Quân tử năm tháng tĩnh lặng.”
Một câu cực đơn giản, ngâm vịnh xuất trướng cực kỳ tùy ý, trong con ngươi mang ý của Trần Dung ẩm ướt.
lúc , trong xe ngựa con thản nhiên cao xa thản nhiên đột nhiên chuyển mắt về phía nàng.
Ngay lúc liếc , Trần Dung rùng , theo phản xạ định lùi đầu về.
Người nọ trong xe ngựa cũng chỉ là tùy ý liếc mắt một cái thu hồi, hề về phía nàng nữa.
Trần Dung thầm thở dài một , điều đồng thời lúc nhẹ nhõm thở , nàng đột nhiên cảm thấy trong miệng chút đắng chát.
Cắn chặt răng, Trần Dung nặn một tươi , quyết đoán đầu, trở về trong đ**m.
Trong góc đ**m, bóng dáng cao lớn vĩ ngạn đang ngửa đầu phòng ốc, gương mặt tuấn mỹ hình dáng rõ ràng sự cô đơn, tịch mịch, còn tang thương mãi mãi.
Trần Dung liếc mắt một cái liền cúi đầu, tới gần chậm rãi xuống bên cạnh y.
Nàng rũ hai mắt, lẳng lặng hai tay của , ánh mắt đờ đẫn, tâm tư bay xa.
Giờ khắc , trong đ**m im lặng như thế.
Bên ngoài ồn ào náo động, tiếng đùa vẫn còn đang tiếp tục.
Vương Hoằng trong xe ngựa lúc thản nhiên một câu.
Tức thì, xe ngựa gia tốc.
Xe ngựa gia tốc, đám vây quanh liền tự động tản . Thiếu niên thiếu nữ lẳng lặng lui , lẳng lặng xe ngựa Vương Hoằng phóng về phía , hề ồn. Bọn họ , lúc Thất lang nhất định nhiều chuyện cần xử lý, bọn họ thể khiến tâm rối loạn.
Xe ngựa vọt tới cửa hàng.
Sau rèm xe, thiếu niên tuấn mỹ cao xa đầu, chút để ý liếc trong đ**m một cái, đó, mỉm gọi: “Mộc Tử.”
Mê Truyện Dịch
Một thanh niên hộ vệ tầm hai mươi tuổi giục ngựa tới gần: “Lang quân gì phân phó?”