Trong ánh mắt che giấu sự dữ dằn.
Trần Dung nào dám chọc giận y lúc ? Lập tức nàng rũ hai mắt, nhẹ giọng đáp: “Không .”
“Nhìn đáp lời!”
Nhiễm Mẫn đột nhiên quát.
Trần Dung rùng , bối rối ngẩng đầu y. Trong bóng đêm, nàng chớp mắt to, gương mặt thanh diễm đỏ bừng mang theo bất an.
Nhiễm Mẫn thấy thế, ngữ khí trở nên ôn nhu hơn: “Nói .”
Trần Dung tính cách của y, nhịn xuống xúc động, thẳng y, nhẹ nhàng : “Không .”
Nhiễm Mẫn khẽ nhếch bạc môi.
Y buông tay đang nắm cằm Trần Dung, mắt phương xa, khàn khàn : “A Dung.”
“Vâng.”
“Nàng là nữ nhân thật vất vả mới trúng, cả đời , cũng cho phép nghĩ về .” Ngữ khí nặng nề, vô cùng nghiêm túc.
Trần Dung vội vàng ôn thuần đáp: “Vâng.” Thấy mày rậm y nhíu , nàng vội vàng bổ sung: “Sẽ nghĩ nữa.”
Nhiễm Mẫn hừ nhẹ một tiếng, y đá bụng ngựa, chậm rãi chạy về phía .
Tay trái vòng ôm eo nhỏ của nàng, gương mặt tuấn mỹ của y đột nhiên lộ một chút khổ: “Ta đố kỵ.” Trong giọng sự tự giễu.
Trần Dung rũ mắt, nhẹ giọng trả lời: “Là Thạch Mẫn Thiên Vương khiến Hồ trong thiên hạ chỉ tiếng gió bỏ chạy, cần gì đố kỵ khác?”
Trong giọng sự bất mãn.
Nàng , lúc chắc chắn y thích sự bất mãn .
Quả nhiên, lời của nàng thốt , Nhiễm Mẫn ha hả.
Y ngửa đầu, mũi chân đá một cái, giục ngựa chạy như điên. Đối mặt với cuồng phong ập tới, tiếng to của y sang sảng, đắc ý.
Trần Dung thấy tiếng của y cũng chậm rãi theo.
lúc , bàn tay to của y ôm thắt lưng nàng trở nên căng thẳng, y ấn mạnh nàng trong lòng.
Vì thế, Trần Dung dựa y, y giục ngựa chạy như điên cất tiếng to.
Nhìn bóng dáng Nhiễm Mẫn phóng vụt như mũi tên, nhóm vệ thét to giục ngựa đuổi theo. Trong lúc đó, một vệ đột nhiên : “Tướng quân bạn lữ .”
Một vệ khác ngày thường văn nhược, khí chất cũng giống với kẻ sĩ bóng dáng xa xa , mặt mang theo tươi vui mừng, hỉ hả kêu lên: “Tướng quân luôn cuộc đời hỏa long mã bạn đủ . Tất nhiên ngài thật sự ngờ rằng một ngày ngài cũng giống như Sở bá vương ôm mỹ nhân trong lòng. Nghe một chút , tiếng hiếm khi ?”
Lời , nhóm vệ đồng thời vang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-243-nguoi-von-phong-luu.html.]
Tiếng đùa, tiếng vó ngựa khiến nơi chốn hoang vu im lặng thêm một phần an tường.
Trong nháy mắt, vài ngày trôi qua.
Trần Dung trướng mạn, lúc buông sách vở, chớp mắt chằm chằm phía .
Phía nàng là Nhiễm Mẫn, y trừng mắt lính do thám, trầm giọng : “Mộ Dung Khác đến đây ư?”
“Vâng!”
“Cách nơi xa ?”
“Không đến năm mươi dặm, dựa theo cước trình, ngày mai gã sẽ vây thành Nam Dương.” Dừng một chút, tên lính còn thêm: “Nay bốn phía thành Nam Dương, khắp nơi đều lính do thám của Hồ. Tướng quân, Mộ Dung Khác thật sự cẩn thận.”
Một phụ tá ở bên lạnh: “Gã đang đề phòng tướng quân nhà . Hừ, một trận chiến , chỉ cần tướng quân nhà nhúng tay , gã sẽ còn phần thắng.”
Nhiễm Mẫn đến đó, ha hả , y phắt dậy, quát: “Đưa y bào!”
Mê Truyện Dịch
“Vâng, .”
Trong một loạt tiếng bước chân, ba sĩ chạy , bọn họ vây quanh Nhiễm Mẫn.
lúc , Nhiễm Mẫn vung tay lên, đẩy bọn họ : “Ai bảo các ngươi đến?”
Nhóm sĩ ngẩn .
Trần Dung khổ, vội vàng vén trướng mạn, đến phía y. Nàng cầm lấy ngoại bào sắc xanh đen của y mặc cho y giống như tiểu thê tử ôn nhu chậm chạp hỏi: “Tướng quân ?”
Quả nhiên, thấy nàng ôn nhu hỏi han, Nhiễm Mẫn hưởng thụ nheo hai mắt. Y cảm thụ bàn tay bé nhỏ mềm mại của Trần Dung buộc dây kết nơi cằm cho , giọng bất tri bất giác bớt cứng rắn, trở nên mềm mại hơn: “Đến thành Nam Dương.”
A?
Trần dung cả kinh, động tác buộc dây cứng đờ!
Ngay lập tức, tay Nhiễm Mẫn vươn , nâng cằm nàng lên.
Y híp mắt đen, khuôn mặt tuấn tú trầm hàn nàng chằm chằm, quát khẽ: “Nàng nghĩ cái gì ?” Ngữ khí vẻ .
Trần Dung liếc mắt xem thường y, với ngữ khí nghi hoặc kinh ngạc: “Người Hồ sẽ đến đây, lúc tướng quân tiến thành Nam Dương, chẳng lẽ đáng để kinh ngạc ?”
Nhiễm Mẫn vẫn còn hồ nghi nàng chăm chú.
Trên gương mặt tuấn mỹ của y dần dần tối sầm .
Y vẫn cầm cằm Trần Dung, dùng sức. Khi Trần Dung đau kêu tiếng, y với giọng trầm tháp: “Nàng còn quên ?!” Trong giọng mang theo khẳng định.
Trần Dung vẫn còn r*n r*, nàng chỉ cảm thấy tay đang nắm cằm của nàng chặt, khiến nàng đau đớn thôi, cần soi gương, nàng cũng nơi đó tất nhiên trở nên xanh tím.