Người Vốn Phong Lưu - Chương 248: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:39:36
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5AiF7oI7MZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Dung ngẩng ngay đầu lên……

Nhiễm Mẫn cũng nâng đầu. Y thẳng Vương Hoằng, đột nhiên, y bật khanh khách: “Vì trợ giúp Vương Hoằng ngươi?”

Trong tiếng chất vấn của y, Vương Hoằng khoanh hai tay, tựa tiếu phi tiếu y.

Dưới ánh mắt của , Nhiễm Mẫn chậm rãi nhíu mày.

“Cộp” một tiếng, Nhiễm Mẫn đặt chén rượu trong tay xuống, quát khẽ: “Mẹ nó chứ! Nói chuyện với những như các ngươi thật đúng là hao tâm tốn sức. Được , Vương Thất lang, chúng thẳng . Lúc giúp ngươi đối phó Mộ Dung Khác, ngày khác nếu Nhiễm Mẫn yêu cầu thì cần ngươi giúp đỡ một chút trong Tấn thất.”

Sau khi y yêu cầu của , mắt đen như sói nặng nề chằm chằm Vương Hoằng, chờ câu trả lời của .

Dưới ánh mắt của y, Vương Hoằng mỉm .

Chàng chậm rãi lên.

Khi lên, vách tường phía hiện một bóng .

Vương Hoằng chằm chằm Nhiễm Mẫn, chậm rãi, nở nụ , hàm răng trắng như tuyết ánh nến tản hàn quang.

Mỉm , giọng của Vương Hoằng như một nhã nhặn, ôn nhu mà lạnh nhạt: “Đối phó với Mộ Dung Khác chỉ là việc nhỏ, thuận lợi cho tướng quân mà thôi, mua bán lời.”

Nhiễm Mẫn kiên nhẫn, y phắt dậy.

Hai tay vỗ một cái, y nặng nề chằm chằm Vương Hoằng, với vẻ tức giận: “Vương Thất lang, ngươi cũng đừng quên, nếu , tính mệnh của ngươi khó bảo ! Ngay cả Lang Gia Vương gia cũng sẽ gạt bỏ uy vọng. Dưới tình huống như , ngươi còn dám mua bán lời!”

Y thấp giọng rít gào đến đây, vung tay áo dài, đầu rời .

Trần Dung giật , thoáng qua Vương Hoằng, thấy mỉm , bình thản theo bóng dáng của Nhiễm Mẫn, nàng ngập ngừng một chút cúi đầu chạy khỏi phòng trúc.

Chúng vệ đang chờ, thấy Nhiễm Mẫn vội vàng bước lên đón.

Bọn họ đang mở miệng hỏi, thấy y nghiêm mặt, biểu tình tối tăm thì dám thốt một tiếng.

Đoàn xoay bên ngoài.

Dưới sự dẫn dắt của Nhiễm Mẫn mang theo gương mặt âm trầm, một lời, cúi đầu hành tẩu.

Vừa mới bước ngã tư đường, một vệ liền kêu lên: “Làm mà cháy ?”

Mọi đồng thời ngẩng đầu.

Chỉ thấy bầu trời phía tây, ánh lửa tận trời, khói đen bốc lên tận mây. Cùng khói đen cuồn cuộn là tiếng la hét ầm ĩ, kêu nháo của thành Nam Dương.

Mọi ngó, đột nhiên, một vệ kêu lên: “Tướng quân, ! Ngài phương hướng !”

Trong giọng tràn ngập kinh hoảng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-248-nguoi-von-phong-luu.html.]

Gương mặt Nhiễm Mẫn trầm xuống, tay vung lên, quát: “Đi nhanh chút.”

Cũng cần y phân phó, chúng vệ bước xa như bay.

Chỉ chốc lát, bọn họ tới chỗ châm lửa.

Nhìn sân viện ánh lửa tận trời, khói đặc cuồn cuộn, láng giềng bốn phía , hô to gọi nhỏ vội vàng dập tắt lửa, một vệ hổn hển kêu lên: “Tướng quân, bây giờ?”

Trong tiếng kêu của , xa xa truyền đến vài tiếng la trong thành Nam Dương: “Quái, sân viện hoang phế nhiều năm, tự dưng bốc lên ngọn lửa lớn như .”

“Ai, xem như , chỉ sợ sẽ thiêu cháy mấy ngày mấy đêm.”

Trong tiếng kêu la, Nhiễm Mẫn sầm mặt xuống.

Trần Dung cũng , nàng ngơ ngác ánh lửa bốc lên tận trời, thì thào : “Không rời .”

, rời .

Sân viện châm lửa là cửa ! Mà xem đám lửa , khói đặc , đến ba năm ngày sẽ cháy sạch bốn phía, chẳng còn chút gì.

Dần dần, gương mặt Nhiễm Mẫn lạnh lẽo như nước, ánh mắt sắc bén như đao.

Một vệ đến phía y, thấp giọng gọi: “Tướng quân?”

Nhiễm Mẫn cũng đầu , chằm chằm khói đặc cuồn cuộn, một hồi lâu, y lạnh một tiếng : “Giỏi cho một Vương Hoằng, giỏi cho một Vương Thất lang!”

Mê Truyện Dịch

Tuy rằng, y chứng cớ chứng minh việc là Vương Hoằng gây nên, nhưng y tin rằng, y Vương Hoằng tính kế!

Ngay lập tức, Nhiễm Mẫn bước nhanh trở về sân viện của Vương Hoằng.

Nhóm vệ tiến lên từng bước, theo sát bên cạnh, xem bộ dạng bọn họ tay đặt lên vỏ đao, là quyết định liều mạng.

Bị khí nặng nề sát khí khiến cho kinh hãi, Trần Dung nhắm mắt theo đuôi Nhiễm Mẫn, dám ngẩng đầu.

Trong sự nặng nề, đột nhiên, Nhiễm Mẫn dừng bước.

Y mím bạc môi, chằm chằm phía .

Trần Dung cảm giác khí khác thường, ngẩng đầu lên.

Vừa nâng đầu, nàng mới phát hiện đoàn bất tri bất giác tới bên ngoài cửa hông của thôn trang nơi Vương Hoằng cư ngụ , lúc , cửa hông rộng mở, ánh đuốc, Vương Hoằng khoác ngoại bào màu tím nhạt, đang ở trong gió, chắp hai tay lưng, lẳng lặng bọn họ.

Phía nào.

Cây đuốc ở trong gió đêm bập bùng, bầu trời đầy thản nhiên tỏa sáng đầu, .

Loading...