Người Vốn Phong Lưu - Chương 252: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:40:17
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6v53KHZz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Dung lắc đầu, vươn tay hất tóc dài xõa tung phía : “Không cần, sẽ mặc đồ của .”

“Vâng.”

Dưới sự hầu hạ của hai tỳ nữ, Trần Dung mặc y bào .

Vừa mới cất bước chuẩn rời , Trần Dung đầu về phía áo bào trắng đặt tháp , thì thào hỏi: “Thứ thể tặng cho ?”

Hai tỳ nữ khó hiểu nàng một cái, A Chức : “Đây vốn là vật Thất lang tặng cho nữ lang. Nếu nữ lang cần, nó sẽ đốt .”

Đốt ?

Trần Dung vươn tay cầm lấy, thấp giọng : “Vật đẽ thế , đốt đáng tiếc.”

Trần Dung lầu các.

Nàng vội vàng về phía . Lúc nàng mới phát hiện thôn trang trở nên trống rỗng vắng lặng, một khắc mà hề thấy ngoài.

Ngay khi Trần Dung chút bất an, một giọng vang dội truyền đến: “Nữ lang?”

Trần Dung vội vàng đầu.

Người gọi nàng là một vệ bên cạnh Nhiễm Mẫn. Hắn vội vàng tới gần Trần Dung hỏi: “Ngươi ở đây ? Đi thôi.”

Dứt lời, xoay bước .

Trần Dung hề động, nàng kêu lên: “Xin chờ một khắc, để quần áo.”

Thân vệ nhíu mày, liếc Trần Dung một cái, nghĩ đến Nhiễm Mẫn coi trọng nàng nên kiềm chế cơn tức, trầm giọng : “Sự tình liên quan đến sinh tử, còn y phục gì nữa?”

Trần Dung để ý đến , chạy vội trong một phòng trúc.

Phòng trúc trống trơn, nàng duỗi tay đẩy một cái, cửa phòng liền mở . Trần Dung vội vàng , nhanh nhẹn đổi quần áo.

Chỉ chốc lát, Trần Dung mặc y bào màu xanh, n.g.ự.c nén chặt , thắt lưng cũng buộc qua vài vòng, đội đấu lạp chạy .

Thân vệ thật ngờ, nàng tự giả trang thành một thiếu niên. Hắn mở to mắt, đánh giá Trần Dung từ xuống vài , nhíu mày : “Có tướng quân ở đây, ai thể thương tổn nữ lang ?”

Trần Dung chặp hai tay, khàn khàn trả lời: “Cẩn thận gì hại.”

Thân vệ lắc đầu, hề cùng nàng tranh chấp: “Đi thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-252-nguoi-von-phong-luu.html.]

Trần Dung theo , chỉ chốc lát, hai bước đại môn của thôn trang. Thân vệ thả lên ngựa, cũng đầu : “Cưỡi ngựa .”

Trần Dung lên tiếng, cũng xoay lên ngựa.

Vó ngựa hướng tới cửa thành phía bắc.

Lúc thành Nam Dương trở nên rối loạn. Từng thứ dân cùng kẻ sĩ đều tới ngã tư đường, giống như ruồi bọ đầu bay vòng chung quanh.

Tiếng kêu la, tiếng nghị luận, tiếng hoảng sợ tràn ngập bộ thành Nam Dương.

Bởi vì ngã tư đường quá nhiều , xe ngựa xuất hiện liền cản , chỉ cưỡi ngựa còn miễn cưỡng thể qua.

Giục ngựa xuyên qua biển , hai đến cửa thành phía bắc.

Vừa tới phạm vi cửa thành, khung cảnh trở nên im lặng. Trần Dung trong ngoài cửa thành lặng yên tiếng động, khỏi hỏi: “Tướng quân ở đây ?”

Thân vệ trả lời: “Bởi vì Hồ sẽ xuất hiện từ con đường nào, Nam Dương vương phân công, nơi là Vương Thất lang quản, cửa thành phía tây sẽ do Nam Dương vương gác.”

Trần Dung gật đầu, nàng thấy khi vệ nhắc tới Vương Hoằng ngữ khí oán hận thì cất tiếng hỏi: “Tướng quân trách Vương Thất lang nữa ?”

Thân vệ liếc nàng một cái, với vẻ vô tâm: “Đại trượng phu vây trong thế gian, luôn gặp đủ loại tình huống thể đoán , thể canh cánh trong lòng? Nếu tướng quân thật sự căm tức, thì c.h.é.m c.h.ế.t con nó ngay lập tức ! Hiện tại giao dịch thành công, tâm tình .”

Trần Dung đến đó, uh một tiếng đáp: “Quả thế.” Nàng thấy vài xử sự của Vương Hoằng, mỗi một đều là ôn ôn hòa hòa mà xong việc, tuyệt đối sẽ khiến đối phương khó xử, đối phương bước xuống đài …… Lúc đối với Nhiễm Mẫn, tất nhiên cũng là đó chuyện gì, gì đó để tiêu tan oán khí của y.

Lúc , vệ lấy lệnh bài, giơ lên với binh lính thủ thành, bọn họ cho phép thông hành.

Hắn mang theo Trần Dung lên tường thành cửa bắc.

Mê Truyện Dịch

Vừa mới tới gần tường thành, nàng thấy tiếng ồn ào dứt bên tai ở phía , khiến Trần Dung kinh ngạc là, trong đó còn kèm theo tiếng .

Nàng theo vệ bước nhanh tiến lên.

Chỉ chốc lát, Trần Dung xuất hiện ở tường thành.

Hóa , chỗ tường thành sớm đông tấp nập. Các danh sĩ bằng hữu giao hảo với Vương Hoằng lúc đều xuất hiện ở đây. Dũ Chí, Hoàn Cửu lang, còn đám Trần Công Nhương.

Hơn mười tuấn ngạn trong thành Nam Dương xuất hiện, trường bào áo dài, tóc bay rối tung. Gió thổi qua, một đám y quan phiêu nhiên, mỹ cảm đón gió.

ở chính giữa tường thành, áo trắng như tuyết đúng là Vương Hoằng.

Chàng đang mỉm , lẳng lặng tường thành, thường thường trả lời Dũ Chí hai câu.

Loading...