Người Vốn Phong Lưu - Chương 260: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:46:46
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LVWYnJ7HL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lúc , Vương Hoằng nắm chặt hai tay, cúi đầu vẫn nhúc nhích đột nhiên cất giọng ôn nhu, dùng một loại ngữ khí nhẹ nhàng dụ hoặc gọi: “A Dung.”

“Vâng.” Giọng của Trần Dung vẫn nỉ non lộ sự mềm nhũn. Nghe thấy giọng của nàng, gân xanh Vương Hoằng căng thẳng kịch liệt nhảy lên vài cái.

Chàng thở hổn hển, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng. Sau một lúc lâu, nhắm hai mắt, tùy ý để tóc xõa tung, lắc lư ở đầu mày khóe mắt: “A Dung, nàng theo Nhiễm Mẫn? Hai gặp gỡ khi nào?”

Trong hỗn độn, chỉ cảm thấy chóp mũi khóe mắt đều là hương thơm của nữ nhi, tốn sức lắm mới thể hỏi một lời đầy đủ thế .

Trần Dung ngây ngốc, nàng chỉ cảm thấy trong miệng càng ngày càng khát, thể cũng càng ngày càng nóng, hai tròng mắt nàng mê ly, si ngốc đôi môi Vương Hoằng, chính cũng bản đang cái gì: “Là Trần Nguyên, đánh mất lương thực, cầu Nhiễm Mẫn. Bọn họ luôn hại , đều cho đường lui. Vì thế , Nhiễm Mẫn trả lương thực cho . Ta còn đường dẫn cho y .”

Nàng tới đây, ngữ điệu chút rối loạn, nàng dừng một chút, ngơ ngác hai tròng mắt kiềm hãm của Vương Hoằng, thì thào : “Thất lang, môi của thật mềm mại.”

Một lời thốt , Vương Hoằng vẫn nhúc nhích đột nhiên run rẩy.

Lần , hai tay đang nắm chặt chuyển thành tái xanh. Chàng dùng sức lực nắm thật chặt, nặng nề mà th* d*c một hồi, mới hỏi: “Nhiễm Mẫn như thế nào?”

Trần Dung vẫn còn đang , hai mắt nàng mê ly chi cực, một đôi tay càng ngừng kéo xiêm y, tóc tai rối loạn, ngọc đái buông lỏng, da thịt trắng trong lộ vài chỗ.

Vương Hoằng dám nàng, hề chớp mắt xuống đất, hỏi với giọng lạnh lùng: “Lần nàng vì chuyện Trần Nguyên mất lương thực mà tìm Nhiễm Mẫn, y những gì? Vì nàng ở chung một chỗ với y?”

Chàng lúc Trần Dung tỉnh táo lắm cho nên câu hỏi mang theo ngữ khí lạnh lẽo, chẳng những lặp nữa mà còn vô cùng trắng trợn.

Trần Dung nghiêng đầu, theo động tác của nàng, một bên xiêm y trượt xuống, b** ng*c bên trái nõn nà như ngọc tuyết lộ .

Nàng mê ly Vương Hoằng, vô ý thức ưm một tiếng mới thì thào trả lời: “Y , y giống y. Y còn cưới nữa.”

“Y cưới nàng?”

Giọng Vương Hoằng đột nhiên cao vút.

Trần Dung trong lúc mơ hồ ngữ khí khiến cả kinh ngẩn , nàng chớp mắt to, hoảng hốt trả lời: “ , y cưới .” Nói tới đây, nàng thì thào: “Thất lang, thích y, thích y . mà y rằng sẽ cưới …… Cho nên theo y.”

Nàng lặp như thế, trong lúc đó, Vương Hoằng hỏi tiếp: “Nàng theo Nhiễm Mẫn ?”

Giọng của cao, thẳng Trần Dung, thấy nàng một câu gì nữa, chỉ càng ngừng hỏi nàng: “Nàng theo Nhiễm Mẫn ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-260-nguoi-von-phong-luu.html.]

Trong lúc , hai đều đang tự hỏi tự trả lời, Trần Dung tựa hồ tỉnh táo hơn một chút.

Chỉ thấy Trần Dung đột nhiên xoay , chạy ngoài cửa phòng.

Động tác của Trần Dung vô cùng đột ngột, hơn nữa quyết đoán. Rõ ràng choáng váng đến mức hai gò má đỏ ửng, rõ ràng sóng mắt tựa như chảy nước, rõ ràng ngừng mà l**m môi, rõ ràng hai tay nàng còn đang ngừng kéo xiêm y , nhưng nàng vẫn chạy ngoài phòng, vẫn nhanh chóng mà quyết đoán.

Đảo mắt, nàng lao vài bước, nghiêng ngả lảo đảo bổ nhào về phía chỗ cửa trúc.

lúc , một đôi tay ôm eo nhỏ của nàng.

Ngay khi khi hương thơm thanh nhã của nam nhân ập tới, Trần Dung thể tự ức chế trở nên run rẩy. Nàng run run, khẽ rụt cổ, cả trượt xuống , vô ý thức : “Không, , thể, thể……”

Nàng càng ngừng lặp , xong lời cuối cùng, trong thần trí quên chính thể, quên bản đang cái gì.

Đôi tay vẫn ôm chặt lấy nàng.

Ngực dán lưng nàng, hô hấp như lửa nóng của phun lên phần da gáy của nàng.

Ôm nàng, giọng khàn khàn của Vương Hoằng nhẹ nhàng truyền đến: “Nàng theo Nhiễm Mẫn ?”

Giọng đặc biệt trầm khàn.

Mê Truyện Dịch

Trần Dung ở trong vòng ôm của mềm nhũn cả , nàng mơ hồ ngây ngốc.

lúc , mắt nàng thấy hai cánh môi mỏng manh.

Nhìn nó, Trần Dung ngừng lời thì thào tự vô ý thức, nàng chậm rãi vươn tay, chậm rãi phủ lên nó.

Ngón tay trắng nõn của nàng đặt lên cánh môi, v**t v* hình dáng, nàng ngây ngô.

lúc , cánh môi hé , ngậm ngón tay nàng, còn nhẹ nhàng l**m l**m đầu ngón tay nàng.

Trần Dung đang chợt cứng đờ, nàng run rẩy, đôi môi hồng nhuận tiên diễm cũng khẽ hé lộ cái lưỡi đinh hương hồng phấn.

Loading...