Lúc gương mặt trắng trẻo như ngọc, tuấn mỹ động lòng ửng đỏ, hai tròng mắt hề sáng trong nữa, trong con ngươi chỉ diễm mị, ngay cả đôi môi cũng chút sưng đỏ diễm lệ.
Chàng yên lặng Trần Dung.
Trần Dung xuyên qua màn lệ ngây ngốc ngắm ánh nến, nàng vươn tay ôm cổ , đem mặt dán lên môi của , nước mắt rơi như mưa, nàng nghẹn ngào vui mừng kêu lên: “Thất lang, thật sự vui mừng.”
Nàng rơi lệ nàng thật sự vui mừng.
Vương Hoằng giật .
Chậm rãi, cúi đầu, đem môi đặt lên mắt nàng, vươn lưỡi l**m sạch giọt nước mắt . Lúc tóc dài ẩm ướt dính …… Tóc và tóc nàng dính , đan cùng một chỗ, từng lọn từng lọn.
lúc , rời khỏi nàng.
Trên đột nhiên chợt lạnh khiến Trần Dung mở to hai mắt mê ly, về phía .
Dưới ánh nến, tay ngọc của nàng v**t v* khuôn n.g.ự.c bên trái, cái miệng nhỏ nhắn sưng đỏ chảy một sợi chỉ bạc, nàng thở hào hển , sóng mắt như lửa: “Thất lang.” Nàng gọi , vặn vẹo th*n th* tr*n tr**, khẽ cầu xin: “Đừng rời khỏi .”
Vương Hoằng l** th* ở bên giường, chớp mắt chằm chằm Trần Dung, giơ tay lên, lấy quá một tấm vải trắng.
Chàng nghiêng , tóc xõa mặt, Trần Dung, thấy Trần Dung khát vọng , tao nhã, ngữ khí mềm mại khàn khàn: “Ngoan, n*ng m*ng lên.”
Trần Dung thật sự n*ng m*ng ngọc.
Sau khi đặt khối vải trắng nàng thì ngẩng đầu, ôn nhu với nàng, tiếp đó, đè lên thể nàng.
Cảm giác nhiệt độ cơ thể của , Trần Dung thỏa mãn r*n r* tiếng.
Chàng lên nàng.
Chàng tách hai chân nàng .
Nơi lửa nóng căng cứng của đặt tại nơi riêng tư của nàng.
Chàng ngẩng đầu lên.
Nâng đầu, Vương Hoằng hề chớp mắt nghiêm túc Trần Dung. Khi đối diện với ánh mắt mơ hồ của nàng, mỉm , nhẹ nhàng : “A Dung, nàng thể hối hận ……“Giọng trầm tĩnh.
Trần Dung khó hiểu chớp mắt, vẫn si ngốc .
Có điều khi ngắm, cũng vì , trong mắt to tràn ngập diễm sắc cùng d*c v*ng ứ đầy lệ nơi vành mắt.
Vương Hoằng cúi đầu, đem môi đặt lên mắt nàng, nhắm mắt, với giọng vô cùng ôn nhu: “Ngoan, đừng rơi lệ …… Đừng khiến lòng mềm nhũn.”
Lời thốt , thể đột nhiên trầm xuống.
Tức thì, một vật lửa nóng cứng rắn, nặng nề mà đ.â.m sâu trong cơ thể Trần Dung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-264-nguoi-von-phong-luu.html.]
Trần Dung kêu lên sợ hãi, nháy mắt, nàng dùng hai mắt đẫm lệ mang ý hỏi . Vật dừng trong cơ thể nàng va chạm thật mạnh bên trong!
Tức thì, một cưn đau nhức xé rách ập đến.
Trần Dung ăn đau tiếng, nàng thét to: “A — đau quá!”
Hai tay nàng bấu chặt bờ vai của , đẩy ngoài, kêu lên: “Đau quá. Thất lang, cái gì đ.â.m , giúp lấy nó .”
Nàng dựa dẫm , gọi , hai mắt đẫm lệ m.ô.n.g lung, trong ánh mắt mang theo tin cậy, cầu xin, còn chua xót e ngại thể rõ.
Vương Hoằng chỉ liếc một cái quyết đoán dời mắt, hề về phía nàng nữa.
Tay đặt lên chỗ tư mật giữa hai , nhẹ nhàng v**t v*.
Theo động tác của , dần dần Trần Dung phát một tiếng ngâm nga.
Tiếng rên mới thốt , Vương Hoằng đột nhiên cử động. Chàng cúi đầu ngậm b** ng*c nàng, tay trái x** n*n một bên n.g.ự.c khác, tay đặt bên hông nàng, va chạm nàng từng chút một.
Bởi vì đau đớn, bởi vì căng tức cổ quái tên , Trần Dung còn đang nhè nhẹ run rẩy mềm yếu, khẽ lắc đầu, tùy ý để tóc đen quấn quanh, gương mặt thanh diễm giống như khổ giống như vui.
Tiếng r*n r* của nàng càng lúc càng lớn……
Sự vui thích dường như vô cùng vô tận, cũng dường như chỉ trong một chớp mắt.
Cũng qua bao lâu, trong phòng trúc an tĩnh .
Mê Truyện Dịch
Chức tỷ vẫn nghiêng tai lắng lặng lẽ tiến về phía một bước, khẽ gọi: “Lang quân?”
Ngay khi nàng nghĩ rằng bên trong sẽ âm thanh truyền , ngữ khí Vương Hoằng khàn khàn mệt mỏi thốt mệnh lệnh: “Bưng một chậu nước ấm đến.”
“Vâng.”
Chỉ chốc lát, Chức tỷ bưng nước ấm, nhẹ nhàng đẩy cửa trúc.
Cửa trúc động, bên trong truyền đến giọng : “Để đó , cần tiến .”
Chức tỷ ngẩn . Một hồi lâu, nàng nhẹ nhàng : “ mà……” Mới hai chữ, bên trong lệnh: “Đi ngoài.”
“Vâng.”
Chức tỷ buông chậu nước và khăn mặt, quần áo sạch sẽ, chậm rãi lui .
Nàng thấy xuống giường, đó, thấy một cánh tay vươn cầm mấy thứ .
Lắng bên trong vang lên tiếng nước cùng với ngữ khí nỉ non của nữ tử cùng giọng trấn an ôn nhu của nam nhân, Chức tỷ càng nhíu chặt mày.