Người Vốn Phong Lưu - Chương 267: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:47:29
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai tỳ nữ thoáng qua , cuối cùng, tỳ nữ trẻ tuổi nhẹ giọng : “Là nô tỳ.” Lời nàng dứt, Chức tỷ liền ở một bên : “Nữ lang tức giận ? Nếu nhờ “Thần tiên ẩm” , cũng sẽ đền bù mong .” Nàng tươi , còn thêm: “Chúng nữ lang cho dù thích lang quân cũng dám , bởi mới giúp một tay.” Nàng vái chào thật sâu với Trần Dung, cầu xin: “Nữ lang, tha thứ cho chúng .”

Trần Dung đầu, nàng đến bên cửa sổ, tay nhỏ bé trắng trẻo như ngọc nhẹ nhàng xoa bệ cửa sổ, chạm bội kiếm bên cạnh: “Nói như , cho uống “Thần tiên ẩm”, là ý của hai các ngươi?” Ngữ khí mang theo ý .

Chức tỷ thấy nàng tựa hồ hề giận cũng lên: “…… Nữ lang, tha thứ cho chúng .” Nàng cùng tỳ nữ trẻ tuổi vái chào thật sâu.

Hai tỳ nữ bắt chước sĩ phu lễ với Trần Dung, trong miệng xin nhưng động tác của các nàng mang theo thoái thác, lộ một sự l* m*ng, một sự khinh bỉ phát từ trong tâm.

“Tha thứ cho các ngươi ư?” Trần Dung khẽ , nàng nhẹ giọng : “Vậy thì ai thể khoan thứ cho ?” Nàng nhủ thầm, tay nhỏ bé cầm lấy chuôi kiếm.

Mê Truyện Dịch

“Xoẹt” một tiếng, trường kiếm khỏi vỏ, ánh sáng mặt trời chiếu lên kiếm luyện từ tinh thiết, sáng rọi lấp lánh. Nhìn thấy nàng đột nhiên cầm kiếm, hai tỳ nữ đồng thời kêu lên: “Nữ lang, đây thứ thể chạm !” Giọng mang theo thói quen vênh mặt hất hàm sai khiến.

Trần Dung dường như thấy các nàng chỉ trích, nàng giơ lên thanh kiếm, ngón tay vươn nhẹ nhàng vuốt một cái ở mặt , khi phát một tiếng than nhẹ, nàng : “Lang Gia Vương thị, quả là hảo kiếm!”

Tiếng thốt , tay nàng nhanh như chớp đ.â.m về phía !

“Phập –” âm thanh trường kiếm đ.â.m da thịt truyền đến!

Trong khí yên tĩnh, đảo mắt, hai tỳ nữ đồng thời thảm thiết kêu lên, mà Vương Hoằng vẫn tao nhã , lúc cũng vụt dậy, kinh ngạc Trần Dung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-267-nguoi-von-phong-luu.html.]

Trần Dung đầu.

Kiếm sắc trong tay nàng vững vàng đ.â.m n.g.ự.c Chức tỷ! Máu tươi phun , tươi mặt Trần Dung thản nhiên vô cùng, quyến rũ vô cùng.

Trần Dung rút trường kiếm, đó, tay khẽ giơ lên, mũi kiếm m.á.u chảy đầm đìa đ.â.m về phía , hướng tới n.g.ự.c tỳ nữ trẻ tuổi vẫn còn đang thét chói tai !

‘Phập’ một tiếng, m.á.u tươi văng khắp nơi. Máu tươi b.ắ.n lên gương mặt thanh diễm tươi của nàng, khiến tươi quyến rũ thản nhiên của nàng tăng thêm một phần diễm lệ khiến tim đập nhanh.

Đến tận khi mũi kiếm đ.â.m thẳng sâu, bên cạnh mới truyền đến tiếng động thể bên cạnh ngã ầm xuống. Chính là t.h.i t.h.ể Chức tỷ đổ rạp xuống đất!

Trần Dung rút trường kiếm m.á.u chảy đầm đìa. Nàng ngẩng đầu về phía Vương Hoằng.

Cứ thế cầm trường kiếm nhuốm đầy máu, Trần Dung tới gần Vương Hoằng.

Vương Hoằng cũng hề chớp mắt nàng.

Dưới ánh chăm chú của , Trần Dung lướt qua bên , chậm rãi cửa.

Vương Hoằng đầu , bóng dáng nàng thẳng tắp, cô tuyệt, xinh ánh mặt trời, nhịn kêu lên: “A Dung.”

Giọng của chút , ngữ điệu cũng mất tao nhã xưa nay, chút thấp trầm, mang theo phức tạp mà chính cũng phát hiện : “Làm quý của , nàng khinh thường nó đến như ?”

Loading...